Podcast số 167 – Liahona tháng 7, 2010 – Những Người Bạn Trung Thành – Henry B. Eyring

Những Người Bạn Trung Thành

Bài của Chủ Tịch Henry B. Eyring

Đệ Nhất Cố Vấn trong Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn năm 2010 của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô

Một trong những lời khen tặng lớn lao Đấng Cứu Rỗi có thể ban cho chúng ta là gọi chúng ta là “bạn.” Chúng ta biết rằng Ngài yêu thương tất cả con cái của Ngài với một tình yêu thương trọn vẹn. Tuy nhiên đối với những người trung tín trong sự phục vụ Ngài thì Ngài dành cho danh hiệu đặc biệt này. Các anh chị em còn nhớ những lời từ tiết 84 sách Giáo Lý và Giao Ước: “Và lại nữa, ta nói cho các ngươi hay, hỡi các bạn của ta, vì từ nay về sau ta sẽ gọi các ngươi là bạn, điều cần thiết là ta phải ban cho các ngươi lệnh truyền này, để các ngươi trở thành giống như những người bạn của ta trong thời mà ta đã ở với họ, để đi thuyết giảng phúc âm bằng quyền năng của ta” (GLGƯ 84:77).

Chúng ta trở thành những người bạn của Ngài khi chúng ta phục vụ những người khác vì Ngài. Ngài là tấm gương toàn hảo về loại bạn mà chúng ta phải trở thành. Ngài chỉ muốn điều gì tốt nhất cho con cái của Cha Thiên Thượng. Hạnh phúc của họ là hạnh phúc của Ngài. Ngài cảm thấy nỗi buồn của họ giống như nỗi buồn của Ngài vì Ngài đã trả giá cho tất cả tội lỗi của họ, Ngài tự mang lấy tất cả bệnh tật yếu đuối của họ, vác lấy tất cả khó khăn rắc rối của họ và cảm nhận tất cả những nỗi khát khao của họ. Động cơ thúc đẩy của Ngài hoàn toàn là thuần túy. Ngài không tìm kiếm sự công nhận cho Ngài mà dâng hết vinh quang lên cho Cha Thiên Thượng. Người bạn toàn hảo, Chúa Giê Su Ky Tô, là Đấng hoàn toàn vị tha trong việc mang đến hạnh phúc cho những người khác.

Mỗi người chúng ta đã lập giao ước báp têm đều hứa noi theo gương Ngài để mang lấy gánh nặng của nhau như Ngài (xin xem Mô Si A 18:8).

Trong một vài ngày nữa các anh chị em sẽ có nhiều cơ hội để làm bạn vì Ngài. Có lẽ là các anh chị em sẽ đi trên con đường bụi bặm. Có lẽ là các anh chị em sẽ ngồi trên một toa xe lửa. Có lẽ là các anh chị em sẽ tìm ra một chỗ ngồi trong giáo đoàn ở nhà thờ. Nếu theo dõi kỹ, các anh chị em sẽ thấy một người nào đó đang mang một gánh nặng. Có lẽ là một gánh nặng buồn phiền, cô đơn hoặc oán giận. Có lẽ chỉ có các anh chị em mới có thể thấy được nếu các anh chị em cầu nguyện để Thánh Linh ban cho mình mắt để nhận ra những tấm lòng và lời hứa để nâng đỡ những bàn tay rũ rượi.

Sự đáp ứng cho lời cầu nguyện của các anh chị em có lẽ là gương mặt của một người bạn cũ, một người mà các anh chị em chưa gặp trong nhiều năm, nhưng đột nhiên những nhu cầu của người ấy đến với tâm trí của các anh chị em và cảm thấy rằng những nhu cầu ấy như chính là của mình vậy. Điều đó đã xảy ra cho tôi. Những người bạn cũ đã tìm đến tôi qua hằng bao nhiêu dặm đường và qua nhiều năm tháng để đưa ra lời khuyến khích khi chỉ có Thượng Đế mới có thể nói cho họ biết về gánh nặng của tôi.

Các vị tiên tri tại thế của Thượng Đế dạy cho chúng ta phải là những người bạn trung thành với những người vào Giáo Hội với tư cách là những người cải đạo và giải cứu những người đã đi sai đường. Chúng ta có thể làm điều đó và sẽ làm điều đó nếu chúng ta luôn luôn tưởng nhớ đến Đấng Cứu Rỗi. Khi chúng ta tìm đến để giúp đỡ và nâng lên một gánh nặng, thì Ngài cũng đến với chúng ta. Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta đến những người đang gặp hoạn nạn. Ngài sẽ ban phước cho chúng ta để cảm thấy như họ cảm thấy. Khi kiên trì trong nỗ lực của mình để phục vụ họ, chúng ta sẽ được ban cho càng nhiều thêm ân tứ để cảm nhận được tình yêu thương của Ngài dành cho họ. Điều đó sẽ mang đến cho chúng ta lòng can đảm và sức mạnh để dang tay ra giúp đỡ nhiều lần nữa một cách trung tín.

Và cuối cùng trong thời vĩnh cửu, chúng ta sẽ cảm nhận được niềm vui khi được chào đón trong vòng bạn bè trung thành của Ngài. Tôi cầu nguyện phước lành đó được ban cho tất cả chúng ta và cho những người chúng ta sẽ phục vụ.