Podcast số 245 – Liahona tháng 1, 2023 – Quyền Năng của Sự Gương Mẫu – Agim Deda

Bài của Anh Agim Deda, một tín hữu của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô hiện đang sống tại thành phố Tiranë, Albania. Bài đăng trong tạp chí Liahona tháng 1, 2023

Một ngày nọ, trên đường đi làm tôi thấy hai thanh niên đang thuyết giảng lời của Thượng Đế trên phố. Họ chặn tôi lại và hỏi tôi có muốn biết thêm về Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô không. Lúc đó, tôi không biết gia đình tôi đang hướng về đâu trong phương diện thuộc linh. Chúng tôi chẳng có được sự hướng dẫn thuộc linh nào để tìm thấy con đường của mình.

Sáng hôm đó tôi đã uống rượu, vì vậy tôi không nhớ nhiều về điều mà những người truyền giáo nói với tôi. Nhưng họ đã đưa cho tôi một quyển Sách Mặc Môn và một cuốn sách nhỏ về Tiên Tri Joseph Smith, cùng với số điện thoại của họ. Cuối ngày hôm đó, tôi bắt đầu đọc. Khi tôi đọc Sách Mặc Môn, một điều gì đó đã tác động đến tâm hồn tôi, và tôi ngạc nhiên làm sao mà một cậu bé 14 tuổi lại có thể có được một khải tượng vĩ đại như vậy.

Bấy giờ, tôi đang tìm kiếm lẽ thật, vì vậy tôi bắt đầu gặp những người truyền giáo. Sau khi học gần hết các bài học, tôi biết mình cần phải chịu phép báp têm. Nhưng khi gần đến ngày báp têm, chúng tôi đã có một bài học khó khăn cho tôi. Bài học đó là về Lời Thông Sáng.

Bài học đó rất khó đối với tôi bởi vì tôi uống rượu nhiều. Môi trường làm việc của tôi rất khắc nghiệt. Tất cả những người làm việc cùng tôi đều uống rượu, và tôi cũng vậy. Tôi thường đi uống rượu sau giờ làm việc và trở về nhà vào lúc đêm muộn.

Nhưng những người truyền giáo đã làm một công việc tuyệt vời. Tôi vẫn yêu thương họ vì điều đó. Họ dạy tôi rằng Thượng Đế muốn chúng ta trở nên mạnh mẽ và rằng Ngài ban cho chúng ta Lời Thông Sáng để ban phước cho chúng ta. Việc tuân theo luật pháp này thật khó đối với tôi, nhưng dần dần, tôi bắt đầu tuân giữ luật đó. Tôi nhớ là mình đã gọi những người truyền giáo mỗi ngày, cập nhật sự tiến triển của tôi, và kể cho họ nghe rằng tôi đã không uống rượu vào ngày hôm đó. Họ rất vui với sự tiến bộ của tôi.

Với sự giúp đỡ của họ, tôi chịu phép báp têm và gia nhập đàn chiên của Chúa Giê Su Ky Tô. Tôi đã cảm nhận được Thánh Linh trong ngày tuyệt đẹp đó! Nhưng tôi cảm thấy đơn độc khi gia nhập Giáo Hội. Tôi muốn gia đình tham gia cùng tôi.

Khi tôi nói chuyện với vợ tôi, Clirime, về Giáo Hội, lúc đầu cô ấy không chịu lắng nghe. Ông ngoại của cô ấy thuộc vào một tôn giáo khác, và cô ấy tự hỏi tại sao Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô còn đến Albania nữa. Tôi biết rằng cách duy nhất tôi có thể giúp cô ấy đến với phúc âm là qua tấm gương của tôi. Qua những hành động của mình, mọi người có thể thấy được chúng ta thực sự là ai.

Clirime nhận thấy những thay đổi trong tôi khi tôi bỏ rượu và bắt đầu về nhà sớm sau giờ làm việc. Vì những thay đổi tôi đang thực hiện bấy giờ, nên cô ấy bắt đầu cảm nhận được Thánh Linh của Thượng Đế khi tôi nói với cô ấy về Giáo Hội. Tôi không thể diễn tả được cảm giác hạnh phúc tôi đã có khi cô ấy nói với tôi rằng một ngày nào đó cô ấy cũng sẽ chịu phép báp têm. Chẳng bao lâu sau, cô ấy bắt đầu học với những người truyền giáo, cùng với sự giúp đỡ của tôi trong các bài học. Tôi đặc biệt vui mừng khi cô ấy định ra một ngày cho phép báp têm của cô ấy, sáu tháng sau khi tôi chịu phép báp têm.

Với phép báp têm của cô ấy, và phép báp têm cho hai đứa con của chúng tôi khi chúng lần lượt lên tám tuổi, tôi cảm thấy rằng chúng tôi có thể trở thành một gia đình vĩnh cửu. Nhưng phép báp têm chỉ là sự khởi đầu. Để chuẩn bị đi đền thờ, chúng tôi biết rằng chúng tôi phải noi theo Thượng Đế cho đến cuối đời, tuân giữ các lệnh truyền, đi nhà thờ, dự phần Tiệc Thánh, phục vụ trong các chức vụ kêu gọi, đọc thánh thư, và học hỏi thêm về các giao ước và kế hoạch cứu rỗi.

Ngày chúng tôi được làm lễ gắn bó với gia đình trong Đền Thờ Frankfurt Germany là một ngày tuyệt đẹp khác. Trong đền thờ, tôi dần hiểu được về kế hoạch hạnh phúc Thượng Đế dành cho chúng ta, và tôi đã cảm nhận được tình yêu thương của Ngài.

Tôi vẫn còn nhớ những lời hứa mà Clirime và tôi đã lập trong đền thờ. Bất cứ khi nào có điều gì khúc mắc hoặc khi chúng tôi gặp khó khăn, thì tâm trí tôi lại nhớ về những lời hứa đó.

Cả gia đình chúng tôi cố gắng sống hòa thuận với nhau bởi vì đó là điều chúng tôi cảm nhận được trong đền thờ. Mỗi khi nghĩ về đền thờ, tôi đều cảm thấy hạnh phúc và được ban phước. Tôi biết rằng Thượng Đế là có thật và Ngài yêu thương chúng ta và muốn chúng ta được hạnh phúc.