Podcast: Play in new window | Embed
Khi kỷ niệm Lễ Phục Sinh, chúng ta vui mừng vì Chúa Giê Su Ky Tô hằng sống ngày nay và cho tất cả chúng ta.
Trích từ một bài nói chuyện tại đại hội trung ương vào tháng Tư năm 2020.
Vào mùa Lễ Phục Sinh này, chúng ta ăn mừng vì Chúa Giê Su Ky Tô hằng sống. Với tình yêu thương hoàn hảo, Đấng Cứu Rỗi trấn an chúng ta: “Các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!” (Giăng 16:33).
Khi kỷ niệm Lễ Phục Sinh, chúng ta hân hoan rằng Chúa Giê Su Ky Tô hằng sống—không chỉ vào lúc đó, mà còn vào lúc này; không chỉ cho một vài người, mà còn cho tất cả mọi người. Ngài đã đến và tiếp tục đến để chữa lành cho những kẻ đau khổ, rao cho kẻ bị cầm được tha, kẻ mù được sáng, kẻ bị hà hiếp được tự do (xin xem Lu Ca 4:18). Đó chính là mỗi người chúng ta. Lời hứa cứu chuộc của Ngài áp dụng cho chúng ta, bất kể quá khứ, hiện tại, hoặc mối quan tâm về tương lai của mình.
Hô Sa Na và Ha Lê Lu Gia
Vào ngày Chủ Nhật lễ Lá, Chúa Giê Su đã cưỡi lừa vào thành Giê Ru Sa Lem và nhiều người “dân … lấy những lá kè ra đón Ngài” (Giăng 12:12–13; cũng xem Ma Thi Ơ 21:8–9; Mác 11:8–10). Theo truyền thống, lá kè là một biểu tượng thiêng liêng dùng để bày tỏ niềm hân hoan nơi Chúa chúng ta. Người trung tín nhận thấy điều này là sự ứng nghiệm lời tiên tri và chủ tâm kêu lên rằng “Hô Sa Na ở trên nơi rất cao.” (Ma Thi Ơ 21:9). Hô Sa Na có nghĩa là “xin hãy cứu.” (xin xem Sách Hướng Dẫn Thánh Thư, “Hô Sa Na”).
Một tuần sau ngày Chủ Nhật lễ Lá là ngày Chủ Nhật Lễ Phục Sinh. Chủ Tịch Russell M. Nelson dạy rằng, Chúa Giê Su Ky Tô “đã đến để trả một món nợ mà Ngài không mắc bởi vì chúng ta mắc một món nợ không thể trả nổi.”1 Quả thật, qua Sự Chuộc Tội của Đấng Ky Tô, tất cả con cái của Thượng Đế “có thể được cứu rỗi, bằng cách tuân theo các luật pháp và các giáo lễ của Phúc Âm” (Những Tín Điều1:3). Vào Lễ Phục Sinh, chúng ta hát Ha Lê Lu Gia. Ha Lê Lu Gia có nghĩa là “ngợi khen Đức Giê Hô Va” (xin xem Sách Hướng Dẫn Thánh Thư, “Ha Lê Lu Gia”).
[Đấng Ky Tô] đã đến để trả một món nợ mà Ngài không mắc bởi vì chúng ta mắc một món nợ không thể trả nổi.”
—Chủ Tịch Russell M. Nelson
Các sự kiện thiêng liêng giữa Chủ Nhật lễ Lá và Chủ Nhật Lễ Phục Sinh là câu chuyện về Hô Sa Na và Ha Lê Lu Gia. Hô Sa Na là lời khẩn nài Thượng Đế giải cứu của chúng ta. Ha Lê Lu Gia bày tỏ lời ngợi khen của chúng ta lên Chúa về niềm hy vọng nơi sự cứu rỗi và sự tôn cao. Trong cả Hô Sa Na và Ha Lê Lu Gia, chúng ta nhìn nhận rằng Chúa Giê Su Ky Tô hằng sống là trọng tâm của Lễ Phục Sinh.
Sự Phục Hồi và Sự Phục Sinh
Vào Chủ Nhật Lễ Phục Sinh, ngày 3 tháng Tư năm 1836, trong những ngày đầu của Sự Phục Hồi, Chúa Giê Su Ky Tô hằng sống đã hiện ra khi Đền Thờ Kirtland được cung hiến. Những người đã nhìn thấy Ngài đều làm chứng về Ngài bằng những hình ảnh tương phản về nước và lửa: “Đôi mắt Ngài rực rỡ như ánh lửa; tóc trên đầu của Ngài trắng như tuyết mới rơi; nét mặt Ngài sáng hơn cả ánh sáng mặt trời; tiếng nói của Ngài tựa như tiếng nước lớn cuộn chảy, đó là tiếng nói của Đức Giê Hô Va” (Giáo Lý và Giao Ước 110:3; sự nhấn mạnh được thêm vào).
Vào dịp đó, Đấng Cứu Rỗi đã tuyên phán: “Ta là đầu tiên và cuối cùng; ta là Đấng đã sống, ta là Đấng đã bị giết chết; ta là Đấng biện hộ cho các ngươi với Đức Chúa Cha” (Giáo Lý và Giao Ước 110:4). Một lần nữa, sử dụng phép so sánh tương phản tương trợ—đầu tiên và cuối cùng, sống và chết. Ngài là An Pha và Ô Mê Ga, tức là ban đầu và cuối cùng (xin xem Khải Huyền 1:8; 3 Nê Phi 9:18; Giáo Lý và Giao Ước 19:1; 38:1; 45:7), là đấng tạo nên và hoàn tất đức tin của chúng ta (xin xem Hê Bơ Rơ 12:2; Mô Rô Ni 6:4).
Tiếp theo sau sự hiện đến của Chúa Giê Su Ky Tô, Môi Se, Ê Li A, và Ê Li cũng hiện đến. Dưới sự hướng dẫn thiêng liêng, các vị tiên tri cao trọng thời xưa đã phục hồi các chìa khóa và thẩm quyền chức tư tế. Do đó, “các chìa khóa của gian kỳ này được trao” (Giáo Lý và Giao Ước 110:16) trong Giáo Hội phục hồi của Ngài để ban phước cho tất cả con cái của Thượng Đế.
Đáng chú ý là Sách Mặc Môn miêu tả “quyền năng và sự phục sinh của Đấng Ky Tô” (An Ma 41:2)—điều cốt lõi của Lễ Phục Sinh—trên phương diện của hai sự phục hồi.
Thứ nhất, sự phục sinh gồm có sự phục hồi về thể chất trong “hình thể thích hợp và trọn vẹn” của chúng ta—“mọi tứ chi và khớp xương,” “một sợi tóc trên đầu cũng không mất.” (An Ma 40:23). Lời hứa này mang hy vọng đến cho người bị mất chân mất tay, người bị mất khả năng nghe, nhìn, đi lại, hoặc người được cho là bị mất mát/khiếm khuyết vì bệnh tật triền miên, bệnh tâm thần, hoặc sự suy giảm về các khả năng khác. Ngài tìm ra chúng ta. Ngài làm cho chúng ta được trọn vẹn.
Về phương diện thuộc linh, lời hứa thứ hai của Lễ Phục Sinh và Sự Chuộc Tội của Chúa chúng ta là “tất cả mọi sự việc đều sẽ được trả về đúng vị trí của nó.” (An Ma 41:4). Sự phục hồi thuộc linh này, dựa trên việc làm và ước muốn của chúng ta. Nó phục hồi “điều thiện,” “điều ngay chính,” “sự công bình,” và “lòng thương xót” (An Ma 41:13). Thảo nào tiên tri An Ma đã dùng từ phục hồi 22 lần2 trong khi ông thúc giục chúng ta “hãy xử sự cho công bình, hãy xét đoán cho ngay chính,và hãy luôn luôn làm điều thiện.” (An Ma 41:14).
Bởi vì “chính Thượng Đế sẽ chuộc tội lỗi cho thế gian,” (An Ma 42:15) nên Sự Chuộc Tội của Chúa có thể làm cho trọn vẹn không chỉ những gì đã xảy ra, mà còn những gì có thể xảy ra. Vì Ngài biết mọi sự đau đớn, thống khổ, bệnh tật, “mọi cám dỗ” của chúng ta, (An Ma 7:11) Ngài, với lòng thương xót, có thể biết được cách giúp đỡ chúng ta theo những sự yếu đuối của chúng ta (xin xem An Ma 7:12). Vì Thượng Đế “là một Thượng Đế hoàn hảo, công bình, và cũng là một Thượng Đế đầy lòng thương xót,” nên kế hoạch thương xót có thể “thỏa mãn sự đòi hỏi của công lý” (An Ma 42:15). Chúng ta hối cải và làm hết khả năng của mình. Ngài bảo bọc chúng ta vĩnh viễn “trong vòng tay yêu thương của Ngài” (2 Nê Phi 1:15).
Hát Những Bài Ca về Niềm Vui Vĩnh Viễn
Cùng với anh chị em, vào mùa Lễ Phục Sinh này, tôi làm chứng về Cha Thiên Thượng, Đức Chúa Cha Vĩnh Cửu của chúng ta, và Con Trai Yêu Quý của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô hằng sống. Người trần thế đều đã bị đóng đinh một cách tàn nhẫn và về sau được phục sinh. Nhưng chỉ có Chúa Giê Su Ky Tô hằng sống trong hình dáng phục sinh hoàn hảo của Ngài vẫn mang dấu ấn về sự đóng đinh trên hai bàn tay, bàn chân, và hông Ngài. Chỉ có Ngài mới có thể phán: “Này ta đã chạm ngươi trong lòng bàn tay ta” (Ê Sai 49:16; 1 Nê Phi 21:16). Chỉ có Ngài mới có thể phán: “Ta là người đã bị treo lên. Ta là Giê Su, người đã bị đóng đinh. Ta là Con của Thượng Đế” (Giáo Lý và Giao Ước 45:52).
Trong những lúc này, chúng ta có thể học được nhiều về sự tốt lành của Thượng Đế và tiềm năng thiêng liêng của mình để tình yêu thương Thượng Đế phát triển bên trong chúng ta khi chúng ta tìm kiếm Ngài và giang tay giúp đỡ lẫn nhau.“ Và chuyện rằng, những người ngay chính sẽ được quy tụ lại từ tất cả các quốc gia, và họ sẽ đến Si Ôn, hát những bài ca về niềm vui vĩnh viễn” (Giáo Lý và Giao Ước 45:71). Vào mùa lễ này để reo mừng Hô Sa Na và Ha Lê Lu Gia, hãy cất tiếng hát Ha Lê Lu Gia—vì Ngài sẽ trị vì mãi mãi và đời đời! Hãy reo mừng Hô Sa Na, cùng Thượng Đế và Chiên Con!