Podcast số 457 – Liahona tháng 4, 2010 – Ngài Đã Sống Lại – Thomas S. Monson (1927-2018)

Bài của Cựu Chủ Tịch Thomas S. Monson (1927-2018) của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô

Bất cứ nơi nào tôi đi, tôi đều cố gắng để đến thăm khu nghĩa trang của thị trấn. Đó là lúc suy ngẫm, nhớ lại ý nghĩa của cuộc sống và cái chết không thể tránh khỏi. Trong khu nghĩa trang nhỏ của thị trấn Santa Clara, Utah, tôi nhớ đa số tên thuộc dòng dõi Thụy Sĩ mà được viết trên các bia mộ đã lâu ngày phơi sương trải nắng. Nhiều người trong số đó đã rời bỏ nhà cửa và gia đình ở xứ Thụy Sĩ xanh tươi và, để đáp lời kêu gọi “Hãy Đến Cùng Si Ôn,” đến xây dựng các cộng đồng nơi họ hiện đang “an nghỉ.” Họ chịu đựng cơn lụt mùa xuân, hạn hán mùa hè, vụ mùa hiếm hoi và công việc lao nhọc. Họ đã để lại một di sản về sự hy sinh.

Khu nghĩa trang rộng lớn nhất, và trong nhiều phương diện những khu nghĩa trang mà gợi lên những mối cảm xúc dịu dàng nhất, được vinh danh là nơi an nghỉ của những người tử trận trong khi đang phục vụ xứ sở của họ. Người ta suy nghĩ về những giấc mơ không thành, những niềm hy vọng không đạt được, những tâm hồn đầy buồn khổ và những mạng sống trẻ trung bị cướp đi bởi lưỡi hái của chiến tranh.

Nhiều nghĩa trang rộng lớn với các mộ bia hình chữ thập màu trắng trong các thành phố ở Pháp và Bỉ làm nỗi bật sự thiệt hại khủng khiếp về nhân mạng trong Đệ Nhất Thế Chiến. Verdun, Pháp, thật sự là một khu nghĩa trang rộng lớn. Mỗi mùa xuân khi những nông dân cày xới đất lên thì họ phát hiện một cái mũ sắt nơi đây, một nòng súng nơi kia—những điều nhắc nhở khốc liệt về hằng triệu người mà máu của họ đã thấm sâu vào lòng đất.

Cái Chết, Một Chương Mới của Cuộc Sống

Cách đây nhiều năm, tôi đứng bên cạnh giường của một thanh niên, cha của hai đứa trẻ, trong khi anh ấy đang gần kề cái chết. Anh ấy nắm tay tôi, nhìn vào đôi mắt của tôi và nằn nì hỏi: “Thưa giám trợ, tôi biết rằng tôi sắp chết. Xin hãy cho tôi biết điều gì xảy ra cho linh hồn của tôi khi tôi chết.”

Tôi cầu nguyện để có được sự hướng dẫn của thiên thượng. Sự chú ý của tôi hướng đến quyển Sách Mặc Môn nằm trên cái bàn cạnh giường của anh ấy. Tôi bắt đầu đọc lớn:

“Này, còn về trạng thái của linh hồn loài người giữa cái chết và sự phục sinh— … linh hồn của mọi người, khi vừa rời khỏi thể xác hữu diệt này, … đều được đem trở về với Thượng Đế là Đấng đã cho mình sự sống.

“… “Linh hồn của những người ngay chính sẽ được đón nhận vào một trạng thái đầy hạnh phúc được gọi là thiên đàng, một trạng thái an nghỉ, một trạng thái bình an, là nơi mà họ sẽ được nghỉ ngơi khỏi mọi sự phiền nhiễu, lo âu và sầu muộn.(An Ma 40:11–12).

Người bạn trẻ của tôi nhắm mắt lại, nói lời cám ơn chân thành và lặng lẽ trút hơi thở để đến chốn thiên đàng mà chúng tôi đã nói đến.

Chiến Thắng Cái Chết

Hãy để cho Lu Ca, vị bác sĩ, mô tả kinh nghiệm của Ma Ri và một người khác cũng tên Ma Ri khi họ tiến đến gần ngôi vườn mộ:

“Họ thấy hòn đá đã lăn ra khỏi cửa mồ. … …

“… Nhưng bước vào, không thấy xác Đức Chúa Giê Su.

“… Đương khi không biết nghĩ làm sao, xảy có hai người nam mặc áo sáng như chớp, hiện ra trước mặt họ.

“Thì hai người ấy nói rằng: Sao các ngươi tìm người sống trong vòng kẻ chết?

“Ngài không ở đây đâu, song Ngài đã sống lại” (Lu Ca 24:2–6).

Đây là tiếng kêu thúc giục tất cả các Ky Tô hữu. Sự thật của Sự Phục Sinh cung ứng cho mọi người sự bình an mà vượt quá sự hiểu biết. Nó an ủi những người mà thân quyến của họ nằm trong những cánh đồng Flanders hoặc những người chết dưới đáy sâu biển cả hay những người an nghỉ trong thị trấn nhỏ bé Santa Clara. Đó là một lẽ thật dành cho tất cả mọi người.

Với tư cách là một môn đồ thấp hèn của Ngài, tôi làm chứng rằng cái chết đã được khắc phục, rằng cái chết đã thua. Cầu xin cho những lời thiêng liêng của Ngài là Đấng làm ứng nghiệm những lời này sẽ trở thành sự hiểu biết thật sự đối với mọi người. Hãy ghi nhớ, hãy trân quý, hãy làm vinh hiển những lời này Ngài Đã Sống Lại.

  1. Chúng ta đến thế gian để học hỏi, sinh sống, tiến triển trong cuộc hành trình vĩnh cửu của mình hướng đến sự hoàn hảo.
  2. Một số người sống trên thế gian chỉ trong một thời gian ngắn trong khi những người khác sống lâu trên mặt đất. Chúng ta không được phán xét về thời gian chúng ta sống là bao lâu mà thay vì thế về lối sống của chúng ta tốt lành như thế nào.
  3. Rồi cái chết xảy đến và khởi đầu một chương mới của cuộc sống.
  4. Chương mới này đưa đến ngày phục sinh vinh quang đó khi linh hồn và thể xác tái hợp và không bao giờ bị tách rời nữa.