Podcast: Play in new window | Embed
Bài của Amy Harris, Giáo Sư Sử Học, trường Brigham Young University, Provo, Utah, Hoa Kỳ
Betsy King Duzette lội xuống dòng nước băng giá của Sông Mississippi. Người góa phụ 58 tuổi và là người cải đạo từ Connecticut sau đó đã chịu phép báp têm thay cho các cậu, mẹ chồng và cha kế của chồng bà.
Vào tháng Tám năm 1840, Tiên Tri Joseph Smith mới vừa giảng dạy cho Các Thánh Hữu về giáo lý báp têm cho người chết. Họ đã phấn khởi thực hiện phép báp têm trên sông, vì Đền Thờ Nauvoo vẫn chưa hoàn tất. Người nữ được làm phép báp têm thay cho người nam và người nam được làm thay cho người nữ. Tuy nhiên, ngay sau đó, Chúa đã mặc khải cho Joseph Smith rằng phép báp têm cho các tổ tiên đã qua đời cần phải được thực hiện trong các đền thờ đã được làm lễ cung hiến (xin xem Giáo Lý và Giao Ước 124:28–35). Và vào năm 1845, Brigham Young loan báo rằng người nữ nên được làm phép báp têm thay cho nữ giới và người nam nên làm thay cho nam giới.
Chồng của Betsy, Philemon Duzette, đã qua đời sáu năm trước đó. Bà đã bất chấp dòng nước lạnh giá để chịu phép báp têm thay cho những người thân đã qua đời của ông cũng như cho những người thân của chính bà. Điều đó bao gồm phép báp têm cho người cha kế của Philemon là Jesse Peas đã qua đời 50 năm trước đó khi Betsy còn bé. Bà có thể chưa bao giờ gặp ông ấy nhưng dường như đã biết về ông và biết tên của ông cũng như mối quan hệ của ông với Philemon và mẹ của Philemon, là Martha Wing. Betsy đã biết Martha khi bà ấy còn sống.
Betsy đã chịu phép báp têm thay cho Jesse gần như ngay lập tức sau khi những điều mặc khải về phép báp têm cho người chết được tiết lộ. Và vợ chồng bà đặt tên cho một trong những người con của họ theo tên Jesse. Cha ruột của Philemon, cũng có tên là Philemon, đã qua đời khi ông còn là đứa bé sơ sinh, và khi Philemon lên ba, Jesse Peas trở thành người cha kế của ông và giúp Martha nuôi nấng ông.
Việc nuôi dạy con riêng của người phối ngẫu rất phổ biến ở Mỹ vào thế kỷ mười tám và mười chín. Tỷ lệ tử vong cao và tỷ lệ tái hôn cao có nghĩa là nhiều người sống trong gia đình có con riêng của cha hay mẹ kế hoặc gia đình có con riêng của cả hai bên vợ chồng. Do đó, mối quan hệ gia đình Duzette và Peas đã được xây dựng lại hai lần: lần đầu khi mẹ của Philemon kết hôn với Jesse Peas và lần thứ hai là qua phép báp têm cho người chết.
Cứu Chuộc Những Người Thân Yêu
Phép báp têm làm thay đã mang những mối liên kết trần thế đó lại với nhau theo cách mà sẽ tồn tại cho thời vĩnh cửu. Như Joseph Smith đã viết, phép báp têm cho người chết là một “mối dây ràng buộc” kết nối người sống với người chết, “vì không có họ thì chúng ta không thể đạt đến sự hoàn hảo, mà không có chúng ta thì họ cũng không thể đạt đến sự hoàn hảo được” (Giáo Lý và Giao Ước 128:18).
Joseph Smith đã dạy rằng nếu không có mối dây ràng buộc này, thì trái đất sẽ bị đánh bằng sự rủa sả, mà sẽ biến trái đất thành hoang vu, được tạo ra không vì mục đích nào cả (xin xem Giáo Lý và Giao Ước 128:17–18). Đồng thời với tuyên bố mạnh mẽ này là điều mặc khải vinh quang của Joseph về quyền năng ràng buộc tất cả con cái của Thượng Đế lại với nhau trong thời vĩnh cửu.
Ngoài tầm quan trọng của các giáo lễ làm thay cho những người thân đã qua đời, Joseph còn nhấn mạnh rằng người sống cũng được hưởng lợi: “Và giờ đây, hỡi các anh chị em thân mến của tôi, tôi xin chứng thật với các anh chị em đây là những nguyên tắc về người chết và người sống mà không thể bị xem thường được, đối với sự cứu rỗi của chúng ta” (Giáo Lý và Giao Ước 128:15).
Đối với Joseph Smith, những điều mặc khải này là vô cùng riêng tư cho ông. Người anh cả của ông, Alvin, qua đời vào năm 1823 và Joseph đã cảm thấy sự mất mát đó tác động trong cuộc đời mình. Trong một điều mặc khải vào năm 1836, Joseph đã có một khải tượng về “vương quốc thượng thiên của Thượng Đế và vinh quang của vương quốc đó” cũng như “vẻ đẹp tuyệt vời của cánh cổng” và “những đường phố xinh đẹp của vương quốc đó.” Ở giữa khải tượng vĩ đại này về thượng thiên giới, ông cũng đã thấy từng người trong gia đình mà ông đã biết và yêu thương, kể cả anh trai Alvin của ông. Ông “kinh ngạc” khi thấy Alvin, là người chưa từng được báp têm, lại là một người thừa hưởng “vương quốc thượng thiên của Thượng Đế.” (Xin xem Giáo Lý và Giao Ước 137:1–6.)
Trước Khi Thế Gian Được Tạo Dựng
Mối liên hệ giữa những người thân yêu còn sống và đã qua đời cho thấy quy mô vĩ đại về sự cứu rỗi của con người, vì những người “chết nào mà không hiểu biết về phúc âm” (Giáo Lý và Giao Ước 128:5) đều được biết đến và một con đường cho sự cứu chuộc của họ được ban cho trước khi họ đến thế gian. Thật vậy, phép báp têm cho người chết đã được thiết lập vì “sự cứu rỗi [của chúng ta] trước khi thế gian được tạo dựng” (Giáo Lý và Giao Ước 128:8). Những điều mặc khải về phép báp têm cho người chết được tiếp nối bởi những điều mặc khải sau đó về các giáo lễ gắn bó. Lễ gắn bó con cái với cha mẹ đã trở thành một giáo lễ tột bậc mà cung ứng những mối liên kết cho tất cả những người từng sống (xin xem Giáo Lý và Giao Ước 138:47–48).
Trong một bài nói chuyện tuyệt vời tại đại hội trung ương từ tháng Tư năm 2018, Anh Cả Dale G. Renlund thuộc Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ đã mô tả quyền năng của những sự kết nối gắn bó đó:
“Thượng Đế, trong khả năng vô hạn của Ngài, gắn bó và chữa lành cá nhân và gia đình dẫu cho có thảm kịch, mất mát, và khó khăn. …
“… Qua sự hy sinh chuộc tội của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô ban những phước lành này cho tất cả, cả người chết lẫn người sống.”
Cũng giống như Betsy King Duzette đã tin tưởng và tin cậy khi bà lội xuống Sông Mississippi thay cho người cha kế của chồng bà, thì tất cả chúng ta cũng có thể được kết nối, gắn bó, ràng buộc, và gắn kết vĩnh viễn với nhau.
