Podcast: Play in new window | Embed
Bài của Anh Cả Quentin L. Cook thuộc Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô
Chúng Ta Đã Ở cùng Đức Chúa Cha từ Lúc Khởi Đầu
Khi tìm kiếm lẽ thật của những sự việc “đúng theo trạng thái của chúng,” thì chúng ta khám phá ra những lời này từ Đấng Cứu Rỗi, Chúa Giê Su Ky Tô: “Và giờ đây, thật vậy, ta nói cho các ngươi hay, từ lúc khởi đầu ta đã ở cùng Đức Chúa Cha, và ta là Con Đầu Lòng,” và “lúc khởi đầu, các ngươi cũng đã ở cùng Đức Chúa Cha” (Giáo Lý và Giao Ước 93:21, 23).
Trước khi chúng ta sống trên thế gian, chúng ta đã tham dự một đại hội trên thiên thượng, nơi mà Cha Thiên Thượng đã trình bày kế hoạch hạnh phúc vĩ đại của Ngài. Tiên Tri Joseph Smith dạy rằng động lực của Thượng Đế trong kế hoạch của Ngài là để ban cho chúng ta “một đặc ân để tiến triển giống như Ngài [và] … được tôn cao với Ngài.” Công việc và vinh quang của Ngài là “để mang lại sự bất diệt và cuộc sống vĩnh cửu cho loài người” (Môi Se 1:39).
Chúng ta đã sử dụng quyền tự quyết của mình để chọn theo kế hoạch của Cha Thiên Thượng. Chúng ta đã được ban phước để được sinh ra trong cuộc sống này, nơi mà chúng ta tiếp tục có quyền tự quyết và có thể trải qua cuộc sống trần thế, học hỏi và tiến triển đến cuộc sống vĩnh cửu.
Trong cuộc hành trình trần thế của mình, chúng ta sẽ trải qua những thử thách và thất bại. Nhưng chúng ta không cần phải một mình đương đầu với nghịch cảnh của cuộc đời. Joseph Smith dạy rằng Cha Thiên Thượng, “Đấng Cha Vĩ Đại của vũ trụ[,] nhìn toàn thể gia đình nhân loại với một mối quan tâm và tình yêu thương của một người cha.”
Cha Thiên Thượng của chúng ta, “Cha hay thương xót, là Đức Chúa Trời ban mọi sự yên ủi,” sẽ ban phước, nâng đỡ, và an ủi “trong mọi sự khốn nạn, hầu cho nhân sự yên ủi mà Ngài đã yên ủi chúng tôi, thì chúng tôi cũng có thể yên ủi kẻ khác trong sự khốn nạn nào họ gặp” (2 Cô Rinh Tô 1:3–4). Như một phần thiết yếu trong kế hoạch của Ngài, Cha Thiên Thượng đã cung cấp con đường để chúng ta trở về cùng Ngài.
Con Đường dẫn đến Đức Chúa Cha của Chúng Ta
Lẽ thật “đúng với sự thật hiện hữu” (Gia Cốp 4:13) thật rõ ràng: chúng ta không thể đạt được tiềm năng trọn vẹn của mình chỉ với tư cách là con cái của Cha Thiên Thượng mà thôi. Chúa Giê Su Ky Tô, Con Trai Đầu Lòng của Đức Chúa Cha trong thể linh hồn, đã giao ước sẽ là Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta.
Chúa Giê Su Ky Tô, “Con Độc Sinh của Đức Chúa Cha, đầy ân điển và lẽ thật, đó là Thánh Linh lẽ thật, … đã đến và ngự trong xác thịt, và ở giữa chúng ta” (Giáo Lý và Giao Ước 93:11). Ngài đã đến để chỉ cho chúng ta con đường tìm kiếm hạnh phúc, ý nghĩa, và niềm vui trong cuộc sống này và trong thời vĩnh cửu.
“Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.
“Vả, Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài xuống thế gian, chẳng phải để đoán xét thế gian đâu, nhưng hầu cho thế gian nhờ Con ấy mà được cứu” (Giăng 3:16–17).
Kinh nghiệm trần thế của Đấng Cứu Rỗi rất quan trọng. Ngài “không nhận được sự trọn vẹn vào lúc đầu mà nhận được từ ân điển này đến ân điển khác” (Giáo Lý và Giao Ước 93:12). Ngài lớn lên cho đến khi “Ngài nhận được vinh quang trọn vẹn của Đức Chúa Cha” và “tất cả quyền năng, cả trên trời lẫn dưới đất, và vinh quang của Đức Chúa Cha ở cùng Ngài, vì Ngài ở trong Đức Chúa Cha” (Giáo Lý và Giao Ước 93:16–17). Đấng Cứu Rỗi đã dạy:
“Ta ban cho các ngươi những lời này để các ngươi có thể hiểu và biết cách thờ phượng, và biết là phải thờ phượng ai, để các ngươi có thể đến với Đức Chúa Cha trong danh ta, và nhận được sự trọn vẹn của Ngài vào đúng lúc.
“Vì nếu các ngươi tuân giữ các giáo lệnh của ta thì các ngươi sẽ nhận được sự trọn vẹn của Ngài, và được vinh quang trong ta cũng như ta được vinh quang trong Đức Chúa Cha; vậy nên, ta nói cho các ngươi hay, các ngươi sẽ nhận được từ ân điển này đến ân điển khác.” (Giáo Lý và Giao Ước 93:19–20).
Trong Vườn Ghết Sê Ma Nê và trên thập tự giá, Chúa Giê Su Ky Tô đã gánh lấy tội lỗi của thế gian và chịu đựng tất cả mọi nỗi buồn phiền và “mọi sự đau đớn, thống khổ, cùng mọi cám dỗ” (An Ma 7:11). Điều này “đã khiến [Ngài], … Đấng Vĩ Đại hơn hết, cũng phải run lên vì đau đớn, và phải rớm máu từng lỗ chân lông” (Giáo Lý và Giao Ước 19:18). Chỉ qua Chúa Giê Su Ky Tô và Sự Chuộc Tội và Sự Phục Sinh của Ngài mà sự cứu rỗi và tôn cao mới có thể thực hiện được.
Qua ân điển và sự hy sinh chuộc tội của Đấng Cứu Rỗi, chúng ta có thể phát triển cho đến khi nhận được sự trọn vẹn và một ngày nào đó có thể được làm cho hoàn hảo. Nếu chúng ta chịu noi theo gương của Đấng Cứu Rỗi và tuân theo các lệnh truyền của Ngài, thì Ngài sẽ dẫn dắt và chỉ dẫn chúng ta trên con đường trở lại nơi hiện diện vinh quang của Cha Thiên Thượng.
Anh (Chị, Em) sẽ Tiếp Nhận Ân Tứ của Ngài chứ?
Trong số các lẽ thật “đúng với sự thật hiện hữu” (Gia Cốp 4:13), chúng ta biết rằng kinh nghiệm của chúng ta trong thời vĩnh cửu sẽ được xác định bởi sự lựa chọn của chúng ta để noi theo Chúa Giê Su Ky Tô và tiếp nhận các ân tứ mà Ngài ban cho. Thánh thư dạy rằng chúng ta sẽ “được hưởng những gì [chúng ta] muốn nhận được.” Đáng buồn thay, một số người sẽ không “muốn hưởng những gì mà đáng lẽ họ đã có thể nhận được” (Giáo Lý và Giao Ước 88:32).
Chủ tịch phái bộ truyền giáo của tôi, Anh Cả Marion D. Hanks (1921–2011), là người đã phục vụ với tư cách là Thầy Bảy Mươi Có Thẩm Quyền Trung Ương, đã dạy những người truyền giáo của ông rằng, việc cầu xin điều chúng ta sẵn lòng tiếp nhận và vui hưởng là một cách để đánh giá xem chúng ta đang ở đâu trong cuộc hành trình thuộc linh của mình. “Vì nó có ích lợi gì cho một người nếu một ân tứ được ban cho kẻ đó, và kẻ đó không chấp nhận ân tứ ấy?” Khi tiếp nhận các ân tứ của Đấng Cứu Rỗi bằng cách thiết tha tìm kiếm và tuân theo Ngài, chúng ta sẽ hân hoan với niềm hy vọng về cuộc sống vĩnh cửu và “với Đấng ban cho ân tứ [đó] cho mình” (Giáo Lý và Giao Ước 88:33). Ân tứ này được ban một cách đầy yêu thương “là ân tứ lớn lao nhất trong tất cả mọi ân tứ của Thượng Đế.” (Giáo Lý và Giao Ước 14:7).
Thượng Đế là Cha Thiên Thượng của chúng ta. Ngài biết và yêu thương chúng ta. Khi tìm đến Ngài trong công cuộc tìm kiếm lẽ thật của mình, chúng ta có thể gắn bó với tri thức, tiếp nhận sự thông sáng, quấn quýt với lẽ thật, yêu thương đức hạnh, và gắn bó với ánh sáng đến từ Ngài (xin xem Giáo Lý và Giao Ước 88:40). Sau đó chúng ta tiếp tục trong suốt cuộc sống của mình cho đến “ngày mà [chúng ta] sẽ hiểu ngay cả Thượng Đế, vì được làm sống lại trong Ngài và bởi Ngài” (Giáo Lý và Giao Ước 88:49).
Đó sẽ là một ngày vinh quang và vui vẻ nhất.