Podcast: Play in new window | Embed
Bài của chị Kamri Melaine Webster hiện sống ở Utah, Hoa Kỳ.
Những công việc nhà của con cái tôi giúp đáp ứng lời cầu nguyện của tôi.
Tôi thức dậy vào một buổi sáng và cảm thấy bị quá tải. Những bổn phận của một người mẹ thật nặng nề, và tôi biết rất rõ những yếu kém của mình. Dường như có một khoảng cách lớn giữa sự tưởng tượng của tôi và sự thật về cách mà tôi đang là một người mẹ.
Tôi đã quỳ xuống cầu nguyện và nói với Cha Thiên Thượng rằng tôi yêu thương Ngài vô cùng. Tôi nói với Ngài về tình yêu thương vô vàn mà tôi dành cho con cái mà Ngài đã ban cho gia đình chúng tôi. Và tôi bắt đầu kể cho Ngài nghe tôi đã cố gắng ra sao để là một người mẹ tốt, nhưng cảm thấy như tôi làm chưa đủ tốt. Trong khi cầu nguyện, tôi nghĩ về việc con cái tôi sẽ tốt hơn biết bao nhiêu nếu như chính Thượng Đế nuôi dạy chúng.
Rồi một hình ảnh đến với tâm trí tôi. Tôi hình dung ra con cái mình đang quét sàn bếp. Đây là một trong nhiều công việc mà chúng được giao cho để phụ giúp trong gia đình. Đôi khi việc quan sát chúng làm khiến cho tôi cười khúc khích bởi vì chúng vẫn chỉ đang học hỏi và bỏ sót nhiều chỗ phải quét. Nhưng tôi vẫn để cho chúng làm, cũng như nhiều công việc nhà hằng ngày khác, bởi vì tôi có một ước muốn lớn hơn dành cho chúng. Tôi biết rằng qua tất cả những lần luyện tập đầy thiếu sót này, chúng sẽ học hỏi và phát triển. Cuối cùng, chúng sẽ có thể làm việc đó vừa nhanh vừa hiệu quả giống như tôi. Việc thấy chúng sau này trở nên có trách nhiệm và tự lập thì xứng đáng hơn nhiều so với nếu tôi giành làm hết mọi việc bây giờ. Tôi không nuôi dạy con cái cho những thành công trước mắt—tôi đang cố gắng giúp chúng có thành công lâu dài.
Và tôi tự hỏi có lẽ những điều như thế này cũng đúng với cha mẹ thiên thượng của chúng ta chăng. Cha Thiên Thượng biết chúng ta không thể là cha mẹ hoàn hảo. Một số điều chúng ta làm có lẽ khiến Ngài cười khúc khích, nhưng Ngài cho phép nó xảy ra bởi vì Ngài biết chúng ta đang học hỏi và phát triển. Ngài có tầm nhìn dài lâu tột bậc. Ngài thấy được một ngày nào đó chúng ta trở thành cha mẹ giống như Ngài, có khả năng yêu thương trọn vẹn, dạy dỗ hữu hiệu, và làm gương thật hoàn hảo. Khi chúng ta lóng ngóng, Ngài biết chúng ta đang phát triển những phẩm chất như tính kiên nhẫn và lòng bác ái. Và vì thế, trong sự khôn ngoan của Ngài, Ngài cho phép chúng ta làm, thất bại, và thử lại lần nữa.
Tôi ao ước mình đã có thể là một người mẹ hoàn hảo biết bao nhiêu! Giống như Joseph Smith đã viết, tôi thường thấy bản thân mình phạm phải “nhiều lỗi lầm dại dột” (Joseph Smith—Lịch Sử 1:28). Nhưng tôi được an ủi khi biết rằng Thượng Đế hiểu tấm lòng tôi, có nghĩa là Ngài biết tôi đang cố gắng để trở nên dễ dạy. Tôi cảm thấy vui mừng khi con cái mình hỏi: “Làm sao để con làm việc này tốt hơn?” và dường như muốn cải thiện. Ít nhất tôi có thể giống như Cha Thiên Thượng ở điểm đó.
Và khi tất cả những suy nghĩ này đến trong tâm trí tôi, tôi có thêm một giây phút thất vọng. “Nhưng nếu sai lầm của người mẹ như tôi làm tổn thương con cái mình thì sao?” Tôi hỏi. “Tôi không muốn cản trở chúng, ngay cả khi tôi trở thành một điều gì đó tuyệt vời trong tiến trình đó.”
Một lần nữa, hình ảnh con cái tôi đang quét dọn đến với tâm trí tôi. Sau khi con gái tôi cố gắng lau sàn một cách nhiệt tình và rồi mau chóng đi chơi hoặc làm một nhiệm vụ khác, tôi thường lau những chỗ dơ bẩn còn sót lại. Và tôi nghĩ về lòng thương xót và quyền năng vô hạn của Chúa Giê Su Ky Tô, mà Sự Chuộc Tội của Ngài có thể bao trùm cho mọi tình huống khó khăn, “dơ bẩn” trong cuộc sống của mỗi người. Ân điển của Ngài bù đắp cho những thiếu sót của tôi khi làm mẹ, cũng như ân điển của Ngài đền bù cho nỗi đau mà con cái tôi phải hứng chịu bởi những thiếu sót của tôi. Trong một cách thức mà không ai trong chúng ta hiểu rõ, Sự Chuộc Tội của Ngài có thể chữa lành tất cả những việc đó.
Tôi có được niềm an ủi lớn lao từ sự mặc khải cá nhân nhận được ngày hôm đó. Tôi cảm thấy Thánh Linh dạy tôi rằng những gì tôi cố gắng nhất, cùng với Chúa, là đủ. Tôi biết rằng Cha Thiên Thượng sẽ tiếp tục làm việc trong cuộc sống của con cái tôi, từng chút một, để hoàn tất trọn vẹn những việc chưa hoàn hảo của tôi. Với sự giúp đỡ của Ngài, con cái tôi có thể một ngày nào đó tỏa sáng bằng khả năng của riêng chúng, một cách rực rỡ như thể Cha Thiên Thượng đã nuôi dạy chúng ngay từ đầu. Ngoài ra, kế hoạch Ngài cũng giúp tôi thay đổi trong tiến trình đó—làm thánh hóa và uốn nắn tôi để trở nên giống như Ngài hơn. Ôi vĩ đại thay sự khôn ngoan của Thượng Đế chúng ta!