Podcast: Play in new window | Embed
Bài của Chủ Tịch Henry B. Eyring, Đệ Nhất Cố Vấn trong Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn vào năm 2013 của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô
Thượng Đế phán bảo chúng ta phải cảm tạ lên Ngài về bất cứ phước lành nào chúng ta nhận được từ Ngài. Chúng ta rất dễ trở nên máy móc trong những lời cầu nguyện của mình về lòng biết ơn, thường lặp đi lặp lại những lời giống nhau nhưng không có ý định cảm tạ như là một món quà của tâm hồn dâng lên Thượng Đế. Chúng ta phải ″tạ ơn … trong Thánh Linh″ (GLGƯ 46:32) để chúng ta có thể cảm thấy thực sự biết ơn về những gì Thượng Đế đã ban cho chúng ta.
Làm thế nào chúng ta có thể ghi nhớ ngay cả một phần của tất cả những gì Thượng Đế đã làm cho chúng ta? Sứ Đồ Giăng đã ghi lại điều mà Đấng Cứu Rỗi giảng dạy về ân tứ ghi nhớ có được nhờ vào ân tứ Đức Thánh Linh: ″Nhưng Đấng Yên ủi, tức là Đức Thánh Linh mà Cha sẽ nhân danh ta sai xuống, Đấng ấy sẽ dạy dỗ các ngươi mọi sự, nhắc lại cho các ngươi nhớ mọi điều ta đã phán cùng các ngươi” (Giăng 14:26).
Đức Thánh Linh nhắc nhở về điều Thượng Đế đã giảng dạy chúng ta. Và một trong những cách mà Thượng Đế giảng dạy chúng ta là với các phước lành của Ngài; và như vậy, nếu chúng ta chọn sử dụng đức tin thì Đức Thánh Linh sẽ mang những điều nhân từ của Thượng Đế đến cho trí nhớ của chúng ta.
Các anh chị em có thể trắc nghiệm điều đó trong lời cầu nguyện vào hôm nay. Các anh chị em có thể tuân theo lệnh truyền ″Các ngươi phải tạ ơn Chúa Thượng Đế của các ngươi về mọi việc” (GLGƯ 59:7).
Chủ Tịch Ezra Taft Benson (1899–1994) đề nghị rằng việc cầu nguyện tạo ra cơ hội để làm điều đó. Ông nói: ″Có lần Tiên Tri Joseph đã nói rằng một trong các tội lỗi lớn nhất mà Các Thánh Hữu Ngày Sau sẽ phạm là tội vô ơn. Tôi cho rằng hầu hết chúng ta đã không nghĩ về điều đó là một tội lỗi lớn. Trong lời cầu nguyện và lời khẩn cầu của mình lên Chúa, chúng ta có khuynh hướng lớn để cầu xin thêm các phước lành. Nhưng đôi khi, trong những lời cầu nguyện của mình, tôi cảm thấy chúng ta cần phải dành nhiều thời giờ hơn để bày tỏ lòng biết ơn và cảm tạ đối với các phước lành đã nhận được. Chúng ta đã vui hưởng rất nhiều các phước lành.″1
Các anh chị em đã có thể có được một kinh nghiệm như vậy với ân tứ Đức Thánh Linh ngày nay. Các anh chị em có thể bắt đầu một lời cầu nguyện riêng bằng lời tạ ơn. Các anh chị em có thể bắt đầu đếm các phước lành của mình và rồi ngừng lại một lát. Nếu sử dụng đức tin, với ân tứ Đức Thánh Linh, các anh chị em sẽ thấy rằng việc nhớ lại các phước lành khác sẽ tuôn tràn vào trong tâm trí của các anh chị em. Nếu các anh chị em bắt đầu bày tỏ lòng biết ơn về mỗi một phước lành đó, thì lời cầu nguyện của các anh chị em có thể lâu hơn bình thường một chút. Việc ghi nhớ và lòng biết ơn sẽ đến.
Các anh chị em cũng có thể thử làm điều ấy khi viết vào nhật ký của mình. Đức Thánh Linh đã giúp người ta với điều đó kể từ lúc khởi thủy. Các anh chị em nhớ rằng sách Môi Se đã nói: ″Và một cuốn sách ghi nhớ được lưu giữ, trong đó ghi chép bằng ngôn ngữ của A Đam, vì tất cả những ai biết cầu khẩn đến Thượng Đế đều được ban cho khả năng để viết được bởi tinh thần cảm ứng″ (Môi Se 6:5).
Chủ Tịch Spencer W. Kimball (1895–1985) đã mô tả tiến trình đó về việc viết với sự soi dẫn: ″Những người lưu giữ một quyển sách ghi nhớ thì thường nhớ đến Chúa trong cuộc sống hằng ngày của họ. Nhật ký là một cách để đếm các phước lành của chúng ta và để lưu lại một câu chuyện về các phước lành này cho con cháu của chúng ta.″2
Khi bắt đầu viết, các anh chị em có thể tự hỏi: ″Thượng Đế đã ban phước cho tôi và những người tôi yêu thương ngày nay như thế nào?″ Nếu làm điều đó đủ thường xuyên và với đức tin, thì các anh chị em sẽ thấy rằng mình đang ghi nhớ các phước lành. Và đôi khi các anh chị em sẽ có những ân tứ được mang đến cho tâm trí mình mà đã không nhận thấy trong ngày nhưng chính lúc ấy các anh chị em mới biết đó là ảnh hưởng của Thượng Đế trong cuộc sống của mình.
Tôi cầu nguyện rằng chúng ta có thể liên tục cố gắng trong đức tin để nhận ra, ghi nhớ, và cảm tạ về điều Cha Thiên Thượng và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta đã và đang làm để mở con đường trở về nhà với hai Ngài.