Podcast: Play in new window | Embed
Bài của Cựu Chủ Tịch Gordon B. Hinckley (1910-2008) của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô
Các bạn nhỏ thân mến của tôi, các em trai và các em gái yêu dấu của tôi, tôi rất biết ơn để được có mặt với các em khi các em kỷ niệm sinh nhật thứ 125 của Hội Thiếu Nhi.
Tôi nghĩ rằng trước đây chưa từng có một buổi họp giống như thế này của các em trai và các em gái. Tôi ngỏ lời cùng các em từ Trung Tâm Đại Hội vĩ đại nơi Thành Phố Salt Lake này. Trung tâm này đông đảo các em, cha mẹ và các giảng viên của các em—21.000 người. Và trong hằng ngàn hội trường khác trên khắp thế giới, các em đã tụ họp lại để kỷ niệm nhân dịp đặc biệt này. Những lời nói của tôi sẽ được phiên dịch ra nhiều ngôn ngữ. Chúng ta sống trong nhiều quốc gia khác nhau và chúng ta chào quốc kỳ khác nhau. Nhưng chúng ta có chung một điều lớn lao: chúng ta đều là các tín hữu của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô. Và việc các em cùng quy tụ tại nhiều nơi khác nhau là một dấu hiệu về sự lớn mạnh kỳ diệu mà Giáo Hội này đã trải qua kể từ khi Giáo Hội mới được thiết lập.
Hội Thiếu Nhi không phải luôn luôn hiện hữu trong Giáo Hội. Trong 48 năm đầu tiên của lịch sử Giáo Hội, các em trai và các em gái không có tổ chức của riêng các em. Rồi một phụ nữ thật dễ mến có tên là Aurelia Spencer Rogers nghĩ rằng các em trai nhỏ phải có tổ chức của riêng các em nơi mà các em có thể “được huấn luyện để trở thành những người nam tốt lành hơn.”
Lời đề nghị của chị được trình lên cùng vị Chủ Tịch của Giáo Hội lúc bấy giờ là John Taylor. Ông này nghĩ rằng nếu có một tổ chức tốt lành cho các em trai nhỏ, thì nó cũng phải tốt lành cho các em gái nhỏ bởi vì các em gái sẽ giúp vào tiếng hát nghe hay hơn. Và như thế, cách đây thật lâu những 125 năm, Hội Thiếu Nhi đầu tiên họp mặt với 224 em trai và em gái “để được giảng dạy về sự vâng lời, đức tin nơi Thượng Đế, sự cầu nguyện, tính chừng mực và tác phong tốt” (trong Daniel H. Ludlow, xuất bản, Encyclopedia of Mormonism, 5 tập [năm1992], 3:1146).
Từ sự khởi đầu nhỏ bé đó, Hội Thiếu Nhi đã lớn mạnh cho đến khi trở thành một phần của Giáo Hội trên khắp thế giới. Ngày nay, có gần một triệu các em trong Hội Thiếu Nhi.
Điều này rất tốt, bởi vì các em trai và các em gái phải có tổ chức của các em cũng giống như các thanh niên và thiếu nữ, và những người lớn tuổi hơn của Giáo Hội mà có các tổ chức giảng dạy của họ.
Ba người phụ nữ mà đã ngỏ lời với các em hướng dẫn công việc của Hội Thiếu Nhi trên khắp thế giới. Tính chung, họ có tất cả 23 đứa con nên họ biết các em thích điều gì.
Những người bạn nhỏ thân yêu của tôi, các em thật là may mắn biết bao để có được các giảng viên tuyệt vời. Họ thương yêu các em nhiều lắm, và họ rất mong muốn họp mặt với các em mỗi tuần và giảng dạy các em theo những đường lối của Chúa.
Anh Artel Ricks kể lại một câu chuyện thú vị về một giảng viên đầy soi dẫn của Hội Thiếu Nhi. Artel là một em bé trai năm hay sáu tuổi. Một đêm nọ, gia đình của anh ngồi chung quanh cái bàn ăn và nói chuyện về tiền thập phân. Họ bảo anh “tiền thập phân đó là một phần mười của tất cả những gì mà chúng ta kiếm được và tiền đó đóng cho Chúa bởi những người yêu mến Ngài.”
Anh yêu mến Chúa nên anh muốn dâng tiền thập phân của mình lên Chúa. Anh đi lấy số tiền để dành của mình ra và lấy một phần mười ra từ số tiền để dành ít ỏi của mình. Anh nói: “Tôi … đi đến một căn phòng độc nhất trong nhà mà có khóa ở cửa—phòng tắm—và tôi quỳ xuống cạnh bên bồn tắm. Cầm ba hay bốn đồng tiền trong bàn tay lật ngửa của mình, tôi cầu xin Chúa chấp nhận chúng. [Tôi chắc rằng Ngài sẽ hiện đến và lấy chúng ra từ tay tôi.] Tôi cầu khẩn Chúa trong một thời gian khá dài, [nhưng không có điều gì xảy ra. Tại sao Ngài lại không chấp nhận tiền thập phân của tôi vậy?]. Khi tôi đứng dậy, tôi cảm thấy không xứng đáng chút nào đến nỗi tôi không thể kể cho bất cứ người nào nghe về điều đã xảy ra… .
“Một vài ngày sau đó, tại Hội Thiếu Nhi, người giảng viên nói rằng chị cảm thấy có ấn tượng để nói về một điều nào đó mà không có trong bài học. Lúc ấy tôi ngồi sửng sốt trong khi chị giảng dạy chúng tôi cách thức đóng tiền thập phân [cho vị giám trợ, tôi tớ của Chúa]. Nhưng những gì tôi học hỏi được thì quan trọng nhiều hơn cách thức đóng tiền thập phân. Tôi học biết rằng Chúa đã nghe và đáp ứng lời cầu nguyện của tôi, Ngài yêu thương tôi, và tôi thì quan trọng đối với Ngài. Trong những năm sau, tôi bắt đầu biết ơn một bài học khác mà giảng viên Hội Thiếu Nhi đã dạy tôi ngày đó—giảng dạy như đã được Thánh Linh thúc giục.
“Ký ức thật cảm động của sự kiện đó đã hơn ba mươi năm mà tôi không thể chia sẻ nó được. Ngay cả ngày nay, sau sáu mươi năm, tôi vẫn thấy là khó để kể về nó mà không nhỏ lệ. Điều đáng buồn là người giảng viên tuyệt vời đó của Hội Thiếu Nhi đã không bao giờ biết được rằng, qua chị, Chúa đã phán bảo cùng một đứa bé trai” (“An Answer to Prayer,” Tambuli, tháng Năm năm 1988, 28).
Tôi đi tham dự Hội Thiếu Nhi khi tôi còn là đứa bé trai. Trong những ngày đó, chúng tôi họp vào trưa thứ Ba sau khi đi học về. Dường như đối với tôi thì chúng tôi luôn mệt và đói vào buổi chiều sau khi đi học về. Nhưng các giảng viên của chúng tôi rất tử tế và nhân từ đối với chúng tôi. Họ thường cho chúng tôi ăn bánh ngọt, nhưng quan trọng hơn hết, họ dạy cho chúng tôi những bài học hữu ích và tuyệt vời. Nơi đây chúng tôi học hỏi về Chúa Giê Su và tình yêu thương bao la của Ngài cho chúng tôi. Chúng tôi học hỏi về Thượng Đế Đức Chúa Cha Vĩnh Cửu của mình, là Đấng mà chúng tôi có thể dâng lên lời cầu nguyện.
Chúng tôi học hỏi về thiếu niên Joseph là người đã đi vào rừng để cầu nguyện và lời cầu nguyện của ông đã được đáp ứng bằng sự viếng thăm của Cha Thiên Thượng và Vị Nam Tử của Ngài là Chúa Giê Su Ky Tô. Nơi đây chúng tôi đã học hỏi về lịch sử của Giáo Hội, về những người nam và những người nữ rất quả cảm và trung tín và những em trai và em gái đã cố gắng thật nhiều để giúp cho Giáo Hội được vững mạnh. Nơi đây chúng tôi đã học hỏi về việc đối xử tử tế với nhau và giúp ích nhau trong mọi hoàn cảnh. Chúng tôi đã học biết rằng giúp đỡ làm công việc nhà là điều rất quan trọng. Chúng tôi đã học biết xử sự một cách chỉnh tề.
Giờ đây, Hội Thiếu Nhi được tổ chức vào ngày Chúa Nhật. Trong nhiều cách thức thì đây là một thời gian tốt hơn. Chúng ta không bị mệt mỏi vì đi học nguyên ngày. Tôi biết các em nghĩ rằng nhóm họp Hội Thiếu Nhi thì hơi lâu, nhưng các giảng viên của chúng ta thì đã chuẩn bị sẵn sàng, và chúng ta không những có được những bài học hay mà còn có những sinh hoạt.
Nơi đây chúng ta cùng hát những bài ca Thiếu Nhi hay tuyệt vời. Một bài ca mà chúng tôi hát khi tôi còn nhỏ giống như vầy:
Cha ơi, chúng con cầu xin Ngài
Để cho ánh sáng thiêng liêng của Ngài rực chiếu trên chúng con,
Hãy giúp chúng con hiểu thấu;
Hãy dạy chúng con biết vâng lời.
Sứ mệnh thiêng liêng của chúng con
Là mang sứ điệp của Ngài đi khắp nơi.
Ánh sáng đức tin luôn ở trong lòng chúng con,
Lẽ thật luôn hướng dẫn chúng con.
(“The Light Divine,” Hymns, số 305)
Những lời của bài ca tuyệt vời đó được viết bởi Matilda W. Cahoon là người thầy dạy lớp ban ngày của tôi khi tôi còn niên thiếu.
Giờ đây các em có được Children’s Song book (Quyển Sách Hát Thiếu Nhi) gồm nhiều thể nhạc chỉ viết cho các em ca mà thôi. Một số bài ca này đã được hát hôm nay. Chúng ta đã cùng nhau hát bài ca tuyệt vời đó mà đã được viết cho các em Hội Thiếu Nhi, nhưng giờ đây đã được toàn thể Giáo Hội hát. Thật là một bài ca tuyệt hay. Và nó nói lên một lẽ thật lớn lao và kỳ diệu như vậy.
Tôi là con Đức Chúa Cha,
Ngài đã gửi tôi đến đây,
Cho tôi một nhà cửa ở nơi đây
Với cha mẹ tốt mến yêu.
Cầm tay, dìu tôi, bước cận kề tôi,
Chúa giúp kiếm lối đi.
Dạy tôi điều tôi phải thi hành
Để sống với Cha một ngày.
(“Tôi Là Con Đức Chúa Cha,” Thánh Ca và Các Bài Ca Thiếu Nhi, trang 58)
Thật là một bài ca tuyệt hay. Và thật là một lẽ thật lớn lao mà bài ca đó dạy cho biết. Các em có một người cha ở trần thế. Ông là người bạn đời yêu quý của mẹ các em. Tôi hy vọng là các em yêu thương ông, và các em biết nghe lời ông. Nhưng các em cũng có một người cha khác. Đó là Cha Trên Trời của các em. Ngài là Cha linh hồn của các em, cũng giống như người cha trần thế của các em là người cha xác thịt của các em. Và việc yêu mến và vâng lời Cha Trên Trời của các em thì cũng quan trọng bằng việc yêu thương và vâng lời người cha trần thế của các em.
Chúng ta nói chuyện với người cha trần thế của mình. Ông là một người bạn thân, người bảo vệ chúng ta, là người mà thường cung ứng thức ăn, áo quần và nhà cửa cho chúng ta. Nhưng chúng ta cũng thưa chuyện cùng Cha Trên Trời của mình. Chúng ta làm điều này bằng lời cầu nguyện. Tôi hy vọng rằng mỗi đêm và mỗi ngày, các em đều quỳ xuống và thưa chuyện với Cha Trên Trời của các em. Tôi hy vọng rằng buổi sáng các em sẽ bày tỏ sự cảm tạ về giấc ngủ đêm qua, về sự ấm cúng và tiện nghi và tình yêu thương mà các em cảm thấy được trong nhà mình. Tôi hy vọng rằng các em sẽ cầu xin Ngài bảo vệ các em và ban phước và hướng dẫn các em trong suốt ngày. Tôi hy vọng rằng các em sẽ cầu nguyện cho cha mẹ và anh chị em mình và các em sẽ nhớ đến tất cả mọi người đang đau yếu và gặp hoạn nạn. Tôi hy vọng rằng các em sẽ nhớ đến những người truyền giáo của Giáo Hội khi các em cầu nguyện.
Buổi tối trước khi các em đi ngủ, tôi hy vọng rằng các em sẽ lại quỳ xuống và cám ơn Ngài về các phước lành trong ngày. Hãy cám ơn Ngài lần nữa cho cha mẹ và cho các giáo viên của mình. Hãy cầu xin Ngài ban phước cho các em với giấc ngủ ngon và ban phước cho tất cả mọi người khác, và nhất là những người đang gặp hoạn nạn và những người không có đủ thức ăn hay một nơi tốt lành để ngủ.
Dành ra một vài phút của mỗi ngày để thưa chuyện với Cha Trên Trời của các em khi các em biết rằng các em là con của Thượng Đế thì không phải là điều đòi hỏi quá nhiều, phải không?
Nếu các em thực sự biết rằng các em là con của Thượng Đế, các em cũng sẽ biết rằng Ngài kỳ vọng nhiều nơi các em, là con của Ngài. Ngài sẽ mong muốn rằng các em tuân theo những lời giảng dạy của Ngài và những lời giảng dạy của Vị Nam Tử yêu dấu của Ngài là Chúa Giê Su. Ngài sẽ mong muốn rằng các em sẽ rộng lượng và tử tế đối với những người khác. Ngài sẽ phật lòng nếu các em chửi rủa hay dùng lời thô lỗ. Ngài sẽ phật lòng nếu các em bất lương về bất cứ phương diện nào, nếu các em có chút nào gian dối hay trộm cắp. Ngài sẽ vui lòng nếu các em nhớ đến những người kém may mắn hơn trong những lời cầu nguyện của các em dâng lên Ngài. Ngài sẽ chăm sóc cho các em và hướng dẫn các em và bảo vệ các em. Ngài sẽ ban phước cho các em trong việc học của các em và trong khi các em đang ở trong Hội Thiếu Nhi. Ngài sẽ ban phước cho các em trong khi các em đang ở nhà và các em sẽ là một em trai hay một em gái ngoan hiền hơn, biết vâng lời cha mẹ của mình, ít cãi lẫy với anh chị em của mình, biết giúp đỡ trong nhà.
Và như vậy, các em sẽ lớn lên thành một thiếu niên hay một thiếu nữ vững mạnh trong Giáo Hội này. Các em cũng sẽ là một thành viên tốt hơn của cộng đồng.
Mỗi người nam hay mỗi người nữ mà từng sống trên thế gian, ngay cả Chúa Giê Su, đã từng là một em trai hay một em gái như các em. Họ lớn lên và sống theo như gương mẫu mà họ noi theo. Nếu gương mẫu đó tốt lành, thì họ trở thành những người nam và những người nữ tốt lành.
Những người bạn nhỏ thân mến của tôi, đừng bao giờ quên rằng các em thực sự là con của Thượng Đế, là người đã thừa hưởng một phần nào đó thiên tính của Ngài, là người mà Ngài yêu thương và muốn giúp đỡ và ban phước. Tôi cầu xin Cha Thiên Thượng sẽ ban phước cho các em. Cầu xin Ngài mỉm cười hài lòng với các em. Cầu xin cho các em bước đi trong lối Ngài và tuân theo những lời giảng dạy của Ngài. Cầu xin cho các em không bao giờ thốt ra lời nói xấu xa mà các em trai và các em gái thường dùng ở trường học. Cầu xin cho các em luôn cầu nguyện Ngài, luôn cầu xin trong tôn danh của Vị Nam Tử Yêu Quý của Ngài, là Chúa Giê Su Ky Tô. Cầu xin cho mỗi người chúng ta quyết tâm luôn noi theo Ngài trong đức tin. Cầu xin cho cuộc đời các em gặp được điều tốt lành, bởi vì quả thật các em là con của Thượng Đế, xứng đáng với tình yêu thương và phước lành của Ngài.
Đừng bao giờ quên các em là tín hữu của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô. Tôi cầu xin Chúa sẽ ban phước cho các em, và tôi dành cho các em tình yêu thương của tôi, trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.