Podcast số 517 – Liahona tháng 7, 2025 – Được Chúa Ru vào Giấc Ngủ – Chantele Sedgwick

Bài của Chị Chantele Sedgwick, một tín hữu của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô hiện đang sống tại Utah, Hoa Kỳ

Khi đứa con đầu lòng của chúng tôi, Caden, được 10 tháng tuổi, chồng tôi là David, và tôi đã lần đầu tiên để nó ở lại cho cha mẹ tôi trông nom. Chúng tôi đi ăn tối và sau đó đi đến một rạp chiếu phim. Ngay sau khi chúng tôi mua bỏng ngô và ngồi xuống, thì mẹ tôi gọi.

Đứa con của chúng tôi không thở được và xe cứu thương đang trên đường đến!

Chúng tôi lái xe về nhà trong hoảng loạn và chạy vào bên trong thì thấy mẹ tôi đang bế Caden, mỉm cười với các nhân viên y tế. Đứa bé không sao, nhưng đã trải qua một cơn co giật.

Các bác sĩ không thể xác định nguyên nhân của cơn động kinh hoặc hai cơn co giật sau đó, nhưng họ đã kê đơn thuốc cho bé. Vì là lần đầu làm mẹ nên tôi cảm thấy suy sụp. Caden có vẻ ổn, nhưng trải nghiệm đó đã làm lung lay đức tin của tôi. Tôi trở nên căng thẳng và lo lắng.

Hai năm sau, một nhà thần kinh học đề nghị thực hiện điện não đồ (EEG) trên Caden, một xét nghiệm để đo hoạt động não của thằng bé, mà sẽ được thực hiện trong khi nó đang ngủ. Nếu kết quả khả quan, Caden có thể ngừng dùng thuốc co giật.

Tôi lo lắng về xét nghiệm y tế đó vì Caden đã ngừng ngủ trưa một năm trước đó. Làm sao chúng tôi có thể khiến nó ngủ trong một phòng khám bệnh bận rộn với các điện cực khắp trên đầu?

Đêm trước khi xét nghiệm, David ban cho Caden một phước lành chức tư tế. Khi phước lành bắt đầu được ban ra, tôi cảm thấy sự hiện diện mạnh mẽ của Thánh Linh. Tôi biết rằng mọi việc sẽ được ổn thỏa. Đó là lần đầu tiên mà tôi cảm thấy bình an kể từ sau cơn co giật lần đầu của thằng bé.

Ngày hôm sau, các bác sĩ gắn các điện cực vào đầu của Caden. Sau đó, chúng tôi đặt thằng bé lên bàn khám bệnh và tắt đèn.

Chỉ trong vài phút nó đã ngủ say sưa. Điều này có vẻ như không phải là một phép lạ, nhưng thằng bé đã không tự ngủ trưa trong hơn một năm qua.

Cha Thiên Thượng đã không quên chúng tôi. Thánh Linh của Ngài đã ở đó trong phòng khám của bác sĩ đó, đã làm cho Caden bình tĩnh cũng như an ủi tôi. Thái độ của tôi đối với những thử thách và các phước lành của chức tư tế đã thay đổi vào ngày hôm đó. Tôi làm chứng rằng quyền năng của chức tư tế là có thật.

Bây giờ Caden đã là một thanh niên trưởng thành. Caden đã không bị co giật kể từ khi còn là một đứa trẻ. Nó đã đương đầu với những thử thách khác nhưng đã vượt qua hầu hết các thử thách đó. Tôi biết rằng Chúa tiếp tục trông chừng con tôi và trấn an nỗi sợ hãi của tôi (xin xem Lu Ca 8:50).