Podcast số 178 – Đại Hội Trung Ương tháng 10, 2012 – Chúa Đã Không Quên Các Chị Em Đâu – Linda S. Reeves

Bài của chị Linda S. Reeves, Đệ Nhị Cố Vấn trong Chủ Tịch Đoàn Trung Ương Hội Phụ Nữ vào năm 2012 của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô

Cha Thiên Thượng và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta, Chúa Giê Su Ky Tô, biết và yêu thương chúng ta. … Chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu thương và lòng trắc ẩn của hai Ngài trong nỗi đau khổ của mình.

Khi gặp gỡ các chị em phụ nữ trên khắp thế giới, chúng tôi rất kinh ngạc trước sức mạnh của chứng ngôn của các chị em. Có rất nhiều chị em thuộc thế hệ đầu tiên hoặc thế hệ thứ hai là tín hữu của Giáo Hội. Chúng tôi thấy nhiều chị em đang phục vụ trong nhiều sự kêu gọi, đi rất xa để tham dự nhà thờ, cũng như hy sinh để lập và tuân giữ các giao ước thiêng liêng của đền thờ. Chúng tôi kính trọng các chị em. Các chị em là những người tiền phong thời hiện đại của Chúa!

Mới gần đây, chồng tôi là Mel và tôi gặp một hướng dẫn viên tình nguyện trong khi chúng tôi đi tham quan một viện bảo tàng ở Úc. Bà ấy là một phụ nữ đẹp lão khoảng 70 tuổi, chúng tôi biết được rằng Mollie không có con cái và chưa bao giờ kết hôn. Bà là con một và cha mẹ bà đã qua đời nhiều năm rồi. Hai người bà con thân nhất của bà là hai người anh/chị em họ sống ở một lục địa khác. Bất ngờ, tôi cảm thấy chan hòa Thánh Linh đang làm chứng với tôi, thể như Cha Thiên Thượng đang phán: “Mollie không cô đơn đâu! Mollie là con gái của ta! Ta là Cha của Molly! Molly là một người con gái rất quan trọng trong gia đình của ta! Molly không bao giờ cô đơn đâu!

Một trong số những câu chuyện ưa thích của tôi từ cuộc đời của Đấng Cứu Rỗi là câu chuyện về La Xa Rơ. Thánh thư cho chúng ta biết rằng “Chúa Giê Su yêu Ma Thê, em người [Ma Ri],và [anh người] La Xa Rơ.”1 Chúa Giê Su được nhắn tin là La Xa Rơ đau nặng, nhưng Chúa Giê Su không đến ngay lập tức; Ngài ở lại thêm hai ngày nữa, nói rằng “Bịnh nầy … vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, hầu cho Con Đức Chúa Trời bởi đó được sáng danh.”2

Khi nghe Chúa Giê Su sắp tới, Ma Thê “đi đón Ngài,”3 kể cho Ngài nghe điều đã xảy ra. La Xa Rơ “đã chôn trong mộ bốn ngày rồi.”4 Ma Thê buồn bã chạy về nhà để nói cho Ma Ri biết rằng Chúa đã tới.5 Lòng nặng trĩu ưu phiền, Ma Ri chạy tới Chúa Giê Su, sấp mình xuống chân Ngài và khóc.6

Chúng ta được cho biết rằng “Đức Chúa Giê Su thấy [Ma Ri] khóc, … bèn đau lòng cảm động,” và hỏi họ đã chôn La Xa Rơ ở đâu.

“Chúng thưa rằng: Lạy Chúa, xin hãy lại coi.”7

Rồi chúng ta đọc một số lời trắc ẩn, nhân từ nhất trong thánh thư: “Chúa Giê Su khóc.”8

Sứ Đồ James E. Talmage viết: “Cảnh hai người phụ nữ lòng trĩu nặng ưu phiền … làm cho Chúa Giê Su đau khổ [với họ], đến nỗi Ngài đau đớn trong lòng và mủi lòng.”9 Kinh nghiệm này làm chứng về lòng trắc ẩn, lòng cảm thông và tình yêu thương mà Đấng Cứu Rỗi và Cha Thiên Thượng cảm nhận đối với mỗi người chúng ta mỗi lần lòng chúng ta nặng trĩu ưu phiền, tội lỗi, nghịch cảnh và đau đớn của cuộc đời.

Các chị em thân mến, Cha Thiên Thượng và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta, Chúa Giê Su Ky Tô, biết và yêu thương chúng ta. Hai Ngài biết khi nào chúng ta đang đau đớn hoặc đau khổ trong bất cứ phương diện nào. Hai Ngài không phán rằng: “Việc ngươi đang đau khổ ngay bây giờ thì không sao đâu, vì chẳng bao lâu mọi điều đều sẽ ổn thỏa cả. Ngươi sẽ được chữa lành, hoặc chồng ngươi sẽ tìm ra công việc làm, hay đứa con đi lạc đường của ngươi sẽ trở về.” Hai Ngài cảm thấy tận đáy nỗi đau khổ của chúng ta, và chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu thương và lòng trắc ẩn của hai Ngài trong nỗi đau khổ của mình.

An Ma làm chứng:

“Và Ngài sẽ đi ra ngoài đời để chịu đựng mọi sự đau đớn, thống khổ, cùng mọi cám dỗ; và Ngài phải chịu như vậy là để cho lời báo trước được ứng nghiệm, lời đó là: Ngài sẽ mang lấy những đau đớn và bệnh tật của dân Ngài.

Và Ngài sẽ nhận lấy những sự yếu đuối của họ để cho lòng Ngài tràn đầy sự thương xót, …, để Ngài có thể theo thể cách xác thịt mà biết được cách giúp đỡ dân Ngài theo những sự yếu đuối của họ.”10

Khi chúng ta tự hỏi là mình có được Đấng Cứu Rỗi và Cha Thiên Thượng biết đến không hoặc hai Ngài biết rõ mỗi người chúng ta như thế nào, thì chúng ta có thể nhớ tới những lời của Đấng Cứu Rỗi phán với Oliver Cowdery:

“Nếu ngươi muốn có thêm bằng chứng khác thì ngươi hãy hồi tưởng lại đêm mà ngươi đã cầu khẩn ta trong lòng ngươi, để cho ngươi có thể biết về sự thật của những điều này.”11

Đấng Cứu Rỗi đã phán từ lúc đầu: “Không một ai khác ngoài Thượng Đế biết được những tư tưởng của ngươi và những ý định trong lòng ngươi.”12

Đấng Cứu Rỗi nhắc Oliver nhớ rằng Ngài biết mọi chi tiết về lời cầu nguyện khẩn thiết đó—và ghi nhớ—giờ chính xác của chính đêm đó.

Cách đây nhiều năm, chồng tôi mắc phải một căn bệnh rất hiếm. Nhiều tuần trôi qua và anh càng ngày càng bệnh nặng thêm, và tôi càng tin chắc rằng anh sắp chết. Tôi không nói cho ai biết về nỗi sợ hãi của mình. Chúng tôi có một gia đình đông con, tuổi còn nhỏ, và một cuộc hôn nhân vĩnh cửu tràn đầy tình yêu, cũng như ý nghĩ sẽ mất chồng và một mình nuôi con làm lòng tôi cảm thấy cô đơn, thất vọng và còn tức giận nữa. Tôi hổ thẹn để nói rằng tôi đã lìa xa Cha Thiên Thượng. Tôi bỏ cầu nguyện trong nhiều ngày; tôi bỏ hoạch định; tôi khóc. Cuối cùng tôi dần dần nhận ra rằng tôi không thể nào làm điều này một mình.

Lần đầu tiên trong nhiều ngày, tôi quỳ xuống và trút lòng mình lên Cha Thiên Thượng, khẩn nài sự tha thứ vì đã quay lưng lại với Ngài, thưa với Ngài về tất cả nhưng cảm nghĩ sâu thẳm nhất của mình, và cuối cùng khóc rằng nếu đây là điều Ngài thật sự muốn tôi phải làm, thì tôi sẽ làm. Tôi biết Ngài đã có một kế hoạch cho cuộc sống của chúng tôi.

Trong khi tôi tiếp tục quỳ xuống và trút lòng mình lên Ngài thì một cảm giác dịu dàng nhất, bình an nhất, đầy yêu thương bao phủ cả châu thân tôi. Thể như một cái mền yêu thương đang phủ lên khắp người tôi. Thể như tôi có thể cảm thấy Cha Thiên Thượng đang phán: “Đó là tất cả những gì ta muốn biết.” Tôi quyết tâm không bao giờ xa lánh Ngài nữa. Dần dần và kỳ diệu thay chồng tôi bắt đầu khỏe hơn cho đến khi anh được hoàn toàn bình phục.

Nhiều năm về sau, vợ chồng tôi quỳ xuống bên đứa con gái 17 tuổi của mình và khẩn cầu cho nó được sống. Lần này, câu trả lời là không, nhưng cùng một cảm nghĩ yêu thương và bình an đó mà Đấng Cứu Rỗi đã hứa cũng mạnh mẽ, và chúng tôi biết rằng mặc dù Cha Thiên Thượng đang gọi nó trở về nhà, nhưng mọi việc sẽ ổn thỏa. Chúng tôi đã phải bắt đầu biết ý nghĩa của việc cất gánh nặng của mình sang cho Chúa, để biết rằng Ngài biết, yêu thương chúng ta và cảm thấy trắc ẩn đối với chúng ta trong những nỗi buồn rầu và đau đớn của chúng ta.

Một trong những giây phút kỳ diệu nhất giữa cha và con trong Sách Mặc Môn là chứng ngôn của An Ma Con đưa ra cho con trai Hê La Man của mình. An Ma mô tả sự “ghê sợ khôn tả” mà ông cảm thấy thể như ông tưởng tượng vào nơi hiện diện của Thượng Đế để được phán xét về nhiều sự phạm giới của của ông. Sau khi cảm thấy gánh nặng của tất cả tội lỗi của mình trong ba ngày ba đêm, ông đã hối cải và khẩn nài Đấng Cứu Rỗi xin có lòng thương xót đối với ông. Ông mô tả cho Hê La Man nghe về sự vui mừng “ngọt ngào êm dịu” của việc “không còn” nhớ tới nỗi đau đớn của ông nữa. Thay vì sự “ghê sợ khôn tả” với ý nghĩ đến trước ngai của Thượng Đế, An Ma trông thấy khải tượng “Thượng Đế đang ngự trên ngai của Ngài” và nói rằng: “Tâm hồn cha hết sức khao khát được đến đó.”13

Các chị em thân mến, đó không phải là cách chúng ta cảm thấy khi chúng ta hối cải và suy ngẫm về tình yêu thương, lòng thương xót và biết ơn chúng ta cảm thấy dành cho Cha Thiên Thượng và Đấng Cứu Rỗi—rằng chúng ta cũng “khao khát được đến đó,” để được ôm vào vòng tay yêu mến của hai Ngài một lần nữa sao?

Cũng giống như Chúa đã làm chứng với tôi rằng Ngài đã không quên người con gái quý báu của Ngài là Mollie Lenthal, tôi làm chứng rằng Ngài đã không quên các chị em đâu! Cho dù các chị em có tội lỗi hay điều yếu kém nào, cho dù đang trải qua thử thách hay khó khăn nào, Ngài đều biết và hiểu ngay trong các giây phút ấy. Ngài yêu thương các chị em! Và Ngài sẽ dìu dắt các chị em qua các giây phút ấy, cũng giống như Ngài đã làm vậy với Ma Ri và Ma Thê. Ngài đã trả cái giá mà Ngài có thể biết cách để giúp đỡ các chị em. Hãy chuyển gánh nặng của các chị em sang cho Ngài. Hãy trình lên Cha Thiên Thượng cảm nghĩ của các chị em. Hãy thưa với Ngài về nỗi đau đớn và khổ sở của các chị em và rồi dâng những điều đó lên Ngài. Hãy tra cứu thánh thư hằng ngày. Các chị em cũng sẽ tìm ra niềm an ủi và giúp đỡ lớn lao.

Đấng Cứu Rỗi hỏi:

“Vì người đàn bà há dễ quên được đứa con còn bú của mình, để đến nỗi không thương hại đến đứa con trai ruột thịt của mình hay sao? Phải, dầu có thể là họ quên, nhưng ta sẽ không quên ngươi đâu, hỡi gia tộc Y Sơ Ra Ên. …

“… Ta đã chạm ngươi trong lòng bàn tay ta.”14

“Và các ngươi thấy rằng, ta đã không bảo một ai trong các ngươi phải đi chỗ khác, mà trái lại ta bảo mọi người hãy đến cùng ta để các ngươi có thể rờ và trông thấy được; vậy các ngươi hãy làm như vậy đối với thế gian.”15

Đó là lệnh truyền cho chúng ta. Chúng ta cần phải cảm nhận và tự mình thấy, rồi sau đó giúp tất cả con cái của Cha Thiên Thượng thấy và biết rằng Đấng Cứu Rỗi đã mang lấy không những tất cả tội lỗi mà còn những nỗi đau đớn và khổ sở của chúng ta để Ngài có thể biết được cảm nghĩ của chúng ta và an ủi chúng ta như thế nào. Tôi làm chứng về Ngài trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.