Podcast: Play in new window | Embed
Thuộc Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ năm 2011 của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô
Tôi yêu cầu mỗi người nam, trẻ tuổi lẫn lớn tuổi, đang mang chức tư tế hãy cất lên tiếng nói mạnh mẽ và tận tâm hơn, … một tiếng nói tốt lành, một tiếng nói cho phúc âm, một tiếng nói cho Thượng Đế.
Thưa các anh em, trong tinh thần của bài thánh ca đầy xúc động đó và với lời cầu nguyện mở đầu tha thiết của Anh Cả Richard G. Hinckley trong lòng, tôi muốn nói chuyện một cách thẳng thắn, và cũng muốn thẳng thắn đối với các thiếu niên trong Chức Tư Tế A Rôn.
Khi nói về tính chất vĩ đại của Khải Tượng Thứ Nhất của Joseph Smith, đôi khi chúng ta chỉ nói qua loa về cuộc chạm trán đầy hăm dọa xảy đến ngay trước khi Khải Tượng đó, một cuộc chạm trán nhằm hủy diệt thiếu niên ấy nếu có thể được, còn nếu không thể được, thì nhằm ngăn chặn sự mặc khải sắp được ban cho thiếu niên ấy. Chúng ta không nói đến kẻ nghịch thù nếu không cần phải làm thế, và tôi không thích nói về nó chút nào cả, nhưng kinh nghiệm này của thiếu niên Joseph nhắc chúng ta nhớ về điều mà mọi người nam, kể cả mỗi thiếu niên, trong cử tọa này cần phải nhớ.
Thứ nhất, Sa Tan hay Lu Xi Phe hay là cha đẻ của mọi sự dối trá—hoặc các anh em muốn gọi nó là gì cũng được—là có thật, chính là hiện thân của điều tà ác. Động cơ của nó luôn luôn hiểm độc, nó làm đảo lộn ánh sáng cứu chuộc và ngay cả ý nghĩ về lẽ thật. Thứ hai, nó luôn luôn chống đối tình yêu thương của Thượng Đế, Sự Chuộc Tội của Chúa Giê Su Ky Tô, cũng như công việc về sự bình an và cứu rỗi. Nếu có thể, nó sẽ chống lại những điều này bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu. Nó biết rằng cuối cùng nó sẽ bị đánh bại và bị đuổi ra, nhưng quyết tâm mang theo càng nhiều người khác càng tốt.
Vậy thì, một số thủ đoạn của quỷ dữ trong trận chiến này khi cuộc sống vĩnh cửu bị lâm nguy là gì? Một lần nữa, kinh nghiệm trong Khu Rừng Thiêng Liêng dạy cho chúng ta biết một số thủ đoạn của quỷ dữ. Joseph ghi lại rằng, trong một nỗ lực để chống lại tất cả những sự kiện tương lai, Lu Xi Phe sử dụng “một ảnh hưởng thật lạ lùng trên tôi đến nỗi lưỡi tôi như buộc lại, khiến tôi không thể nói được.”1
Như Chủ Tịch Boyd K. Packer đã dạy buổi sáng hôm nay rằng Sa Tan không thể trực tiếp giết một người nào đó. Đó là một trong nhiều điều nó không thể làm được. Nhưng hiển nhiên nỗ lực của nó để ngăn chặn công việc này sẽ được thành công phần nào nếu nó có thể ngăn chặn không cho người trung tín nói. Thưa các anh em, nếu đúng là như thế, thì buổi tối hôm nay, tôi đang tìm kiếm những người nam, trẻ tuổi lẫn lớn tuổi, đủ quan tâm đến trận chiến này giữa điều tốt với điều xấu để tham gia và lên tiếng. Chúng ta đang lâm trận, và trong một vài phút tới, tôi muốn tuyển mộ người để đánh trận.
Tôi có cần ngân nga một vài giai điệu của bài “Chúng Ta Đều Đang Tham Gia” không? Các anh em biết mà, câu “Chúng ta hiện đang chờ các chiến sĩ; ai sẽ tình nguyện?”2 Dĩ nhiên, điều tuyệt diệu về lời kêu gọi tình nguyện đi đánh trận này là chúng ta sẽ không yêu cầu những người tình nguyện bắn súng hay ném lựu đạn. Không, chúng ta muốn những tiểu đoàn mang vũ khí của họ là “từng lời nói phán ra từ miệng của Thượng Đế.”3 Vậy nên, buổi tối hôm nay, tôi đang tìm kiếm những người truyền giáo mà sẽ không tự nguyện ngậm miệng lại mà, với Thánh Linh của Chúa và quyền năng chức tư tế của họ, sẽ mở miệng ra và nói về những phép lạ. Lời nói như vậy có lần đã được các anh em sống vào lúc bắt đầu gian kỳ này nói sẽ là phương tiện để “công việc của đức tin phi thường nhất đã và sẽ được thực hiện.”4
Tôi đặc biệt yêu cầu các thiếu niên của Chức Tư Tế A Rôn hãy ngồi thẳng lên và chú ý. Đối với các em, tôi sẽ đưa ra một sự so sánh với thể thao. Các em thiếu niên thân mến, đây là một cuộc chiến quan trọng chúng ta đều tham gia vậy nên tôi sẽ đứng rất gần các em, mặt đối mặt, với giọng nói đầy phấn khởi và khích lệ—theo cách các huấn luyện viên làm khi trận đấu gần kề và chiến thắng là quan trọng bậc nhất. Và vì kết quả của trận đấu tùy thuộc vào các em, nên điều mà người huấn luyện viên này đang nói cho các em biết là một vài em phải trong sạch về mặt đạo đức hơn bây giờ để có thể chơi trong trận đấu này. Trong trận chiến này giữa điều tốt và điều xấu, các em không thể nào thi đấu cho đội của kẻ thù mỗi lần gặp cám dỗ, và rồi trông mong được làm theo Đấng Cứu Rỗi ở đền thờ và lúc đi truyền giáo như không có điều gì đã xảy ra cả. Các bạn trẻ của tôi, các em không thể làm thế. Thượng Đế sẽ không chịu bị nhạo báng.
Vậy nên, buổi tối hôm nay, các em và tôi đều ở trong tình thế đầy thử thách. Hằng ngàn thiếu niên thuộc lứa tuổi Chức Tư Tế A Rôn đã có tên trong hồ sơ của Giáo Hội này là những người truyền giáo tương lai đầy tiềm năng. Nhưng thử thách là để có những thầy trợ tế, thầy giảng, và thầy tư tế vẫn tích cực và xứng đáng đủ để được sắc phong làm anh cả và phục vụ với tư cách là người truyền giáo. Vậy nên chúng tôi cần các thiếu niên đã ở trong đội rồi hãy ở lại với đội và ngừng mắc phải lỗi lầm nghiêm trọng, nhất là khi chúng tôi cần các em tham dự trận đấu và thi đấu với hết sức mình! Trong hầu hết các cuộc thi đấu thể thao mà tôi biết, thì lằn ranh được vạch ra để mỗi người tham gia cần phải ở trong lằn ranh đó thì mới có thể thi đấu. Vậy thì, Chúa đã vạch ra lằn ranh về sự xứng đáng cho những người được kêu gọi lao nhọc với Ngài trong công việc này. Không một người truyền giáo nào kỳ vọng những người khác hối cải sự phạm giới về mặt tình dục, hoặc dùng lời lẽ thô tục hay xem hình ảnh sách báo khiêu dâm nếu chính người truyền giáo đó đã không hối cải những tội lỗi đó! Các em không thể làm điều đó. Thánh Linh sẽ không ở với các em và những lời nói sẽ nghẹn lại trong cổ họng các em khi nói những lời đó. Các em không thể đi vào cái mà Lê Hi gọi là “những lối cấm”5 và kỳ vọng hướng dẫn những người khác đi đến một “con đường chật và hẹp”6—điều này không thể như vậy được.
Nhưng có một cách để các em khắc phục tội lỗi của mình, cũng giống như một cách để người tầm đạo mà các em sẽ giảng dạy khắc phục được tội lỗi của họ. Cho dù các em là ai và đã làm điều gì đi nữa, thì cũng có thể được tha thứ. Mỗi một em thiếu niên có thể từ bỏ bất cứ sự phạm giới nào mà mình có thể đang chống chọi. Đó là phép lạ của sự tha thứ; đó là phép lạ của Sự Chuộc Tội của Chúa Giê Su Ky Tô. Nhưng các em không thể làm điều đó nếu không tích cực cam kết với phúc âm, và nếu không hối cải khi cần. Tôi đang yêu cầu các em thiếu niên nên tích cực và trong sạch. Nếu cần, thì tôi nói với các em là hãy trở nên tích cực và trở nên trong sạch.
Các em thân mến, chúng tôi mạnh dạn nói với các em vì nếu nói một cách tế nhị hơn thì dường như ít có hiệu quả đối với các em hơn. Chúng tôi mạnh dạn nói vì Sa Tan là một thực thể muốn hủy diệt các em và các em đối đầu với ảnh hưởng của nó vào cái tuổi càng ngày càng nhỏ hơn. Vậy nên, chúng tôi túm lấy các em và hét lớn vì chúng tôi biết cách:
Hãy nghe đây! âm thanh của trận chiến vang lên rất lớn và rõ ràng;
Hãy đến gia nhập hàng ngũ! Hãy đến gia nhập hàng ngũ!7
Các bạn trẻ thân mến, chúng ta cần thêm hằng chục ngàn người truyền giáo trong những năm tháng sắp tới. Những người này phải đến từ số đông những người nắm giữ Chức Tư Tế A Rôn là những người sẽ được sắc phong, tích cực, trong sạch, và xứng đáng để phục vụ.
Đối với các em đã hoặc hiện đang phục vụ truyền giáo, thì chúng tôi cám ơn các em về sự tận tâm, điều tốt lành các em đã làm, và về những người các em đã ảnh hưởng đến cuộc sống của họ. Xin Chúa ban phước các em! Chúng tôi cũng công nhận rằng có một số người đã hy vọng suốt cuộc đời họ được đi phục vụ truyền giáo, nhưng vì các lý do sức khỏe hoặc những trở ngại khác ngoài tầm kiểm soát của họ nên đã không thể làm điều đó được! Chúng tôi công khai và hãnh diện chào ngưỡng mộ nhóm người này. Chúng tôi biết ước muốn của các anh em, và chúng tôi hoan nghênh lòng tận tụy của các anh em. Chúng tôi yêu thương và khâm phục các anh em. Các anh em sẽ luôn luôn và “vẫn thuộc vào nhóm chúng tôi”, và sẽ luôn luôn như vậy mặc dù các anh em được vinh dự miễn không phải phục vụ toàn thời gian. Nhưng chúng tôi cần các anh em còn lại khác!
Giờ đây, các anh em là những người thuộc Nhóm Túc Số Mên Chi Xê Đéc, đừng mỉm cười và ngồi thoải mái trên cái ghế đầy tiện nghi của mình. Tôi chưa nói hết đâu. Chúng ta cần thêm hằng ngàn cặp vợ chồng phục vụ trong các phái bộ truyền giáo của Giáo Hội. Mỗi vị chủ tịch phái bộ truyền giáo đều muốn có họ. Họ phục vụ ở khắp nơi, những cặp vợ chồng đó của chúng ta giúp làm cho công việc được chín chắn hơn mà không có người nào 19 tuổi cho dù có giỏi cách mấy cũng không thể làm được.
Để khuyến khích thêm các cặp vợ chồng phục vụ, Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn và Nhóm Túc Số Mười Hai đã làm một trong những điều dũng cảm và rộng lượng nhất được thấy trong công việc truyền giáo suốt 50 năm qua. Vào tháng Năm năm nay, các vị lãnh đạo chức tư tế ở nơi phục vụ truyền giáo đã nhận được một thông báo nói rằng chi phí về chỗ ở dành cho các cặp vợ chồng (và chúng tôi nói là chỉ chi phí về chỗ ở không mà thôi) sẽ được quỹ truyền giáo của Giáo Hội phụ trả nếu tổn phí vượt quá con số đã quy định cho mỗi tháng. Đó thật là một phước lành! Đây là cách giúp đỡ đầy soi dẫn được sử dụng cho một phí tổn lớn nhất mà các cặp vợ chồng của chúng ta phải trang trải trong khi đi truyền giáo. Các Vị Thẩm Quyền Trung Ương cũng quyết định rằng công việc truyền giáo của các cặp vợ chồng có thể là 6 hoặc 12 tháng, cũng như theo lệ thường là 18 hay 23 tháng. Trong một cử chỉ tuyệt vời khác, các cặp vợ chồng được cho phép tự túc về nhà trong một thời gian ngắn vì hoàn cảnh khẩn cấp trong gia đình. Và hãy đừng lo lắng rằng các anh chị em sẽ phải đi gõ cửa hoặc có lịch trình giống như những thanh niên 19 tuổi! Chúng tôi không yêu cầu các anh chị em làm điều đó, nhưng các anh chị em sẽ có rất nhiều việc khác để có thể làm, và tự do quyết định cách làm những việc đó như thế nào.
Thưa các anh em, chúng tôi biết rằng có một vài anh em có lẽ không thể đi truyền giáo ngay bây giờ, và có lẽ không bao giờ, vì lý do sức khỏe, gia đình, và kinh tế. Nhưng nếu hoạch định thêm một chút thì nhiều anh em có thể đi truyền giáo được.
Thưa các vị giám trợ và chủ tịch giáo khu, hãy thảo luận nhu cầu này trong các hội đồng và đại hội của mình. Hãy ngồi trên bục chủ tọa trong các buổi họp của mình và thành tâm nhìn vào giáo đoàn để có được ấn tượng về những người cần phải được kêu gọi đi truyền giáo. Rồi bàn thảo với họ và giúp họ định ra một ngày để đi phục vụ. Thưa các anh em, khi điều đó xảy ra, hãy nói cho vợ mình biết rằng nếu các anh em có thể rời chiếc ghế bành và thiết bị điều khiển máy truyền hình từ xa trong một vài tháng ngắn ngủi, thì vợ của mình cũng có thể rời các cháu của mình được. Mấy đứa trẻ dễ yêu đó sẽ được ổn thỏa, và tôi hứa rằng các anh em sẽ làm những điều cho chúng trong công việc phục vụ Chúa vì trong những thế giới vô tận, các anh em không bao giờ có thể làm nếu các anh em ở nhà để ấp ủ chúng. Các ông bà nội ngoại không thể nào tặng cho con cháu của mình món quà quý báu nào hơn là nói bằng hành động cũng như bằng lời nói: “Trong gia đình này, chúng ta đều phục vụ truyền giáo!”
Công việc truyền giáo không phải là điều duy nhất chúng ta cần làm trong Giáo Hội kỳ diệu vĩ đại này. Nhưng trong hầu hết mọi điều khác chúng ta cần phải làm đều tùy thuộc vào những người lần đầu tiên nghe về phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô và gia nhập Giáo Hội. Chắc chắn đó là lý do tại sao lệnh truyền cuối cùng của Chúa Giê Su ban cho Mười Hai Vị Sứ Đồ cũng cơ bản như thế—“hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp têm cho họ.”8 Chỉ sau khi điều đó xảy ra thì các phước lành còn lại khác của phúc âm mới đến—gia đình đoàn kết, các chương trình của thanh thiếu niên, những lời hứa của chức tư tế, và các giáo lễ tuôn tràn đến đền thờ. Nhưng như Nê Phi đã làm chứng, không có một điều nào như thế có thể xảy ra cho đến khi một người “đi vào cổng.”9 Vì mọi điều cần phải được thực hiện dọc theo con đường dẫn đến cuộc sống vĩnh cửu, chúng ta cần thêm nhiều người truyền giáo để mở cánh cổng và giúp những người khác bước qua cổng đó.
Tôi yêu cầu một tiếng nói mạnh mẽ và tận tâm hơn từ mỗi người nam, trẻ tuổi lẫn lớn tuổi, đang mang chức tư tế, một tiếng nói không những chống lại sự xấu xa và kẻ hiện thân của điều xấu xa, mà là một tiếng nói tốt lành, một tiếng nói cho phúc âm, một tiếng nói cho Thượng Đế. Thưa các anh em thuộc mọi lứa tuổi, hãy thả lỏng lưỡi mình và nhìn xem lời nói của mình mang đến phép lạ vào cuộc sống của những người “bị ngăn cản khỏi lẽ thật vì họ không biết tìm thấy lẽ thật đâu cả.”10
Hãy tham dự gấp trận chiến, hãy nhanh chóng ra trận;
Lẽ thật là mũ sắt, bảo vệ và che chở chúng ta.
Đứng cạnh ngọn cờ của chúng ta; các ngọn cờ bay ngạo nghễ!
Chúng ta vui mừng, vui mừng bước về nhà.11
Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, Đức Thầy của chúng ta, A Men.