Podcast: Play in new window | Embed
“Sau khi các thiên sứ lìa họ lên trời rồi, bọn chăn nói với nhau rằng: Chúng ta hãy tới thành Bết Lê Hem, xem việc đã xảy đến mà Chúa cho chúng ta hay.
“Vậy, họ vội vàng đi đến đó, thấy Ma Ri, Giô Sép, và thấy con trẻ đang nằm trong máng cỏ.”1
Những câu thánh thư giản dị này trong Kinh Tân Ước do Lu Ca viết ra đã giúp chúng ta liên tưởng đến sự kiện thiêng liêng về sự giáng sinh của Chúa Giê Su Ky Tô mà ngày nay được kỷ niệm trên khắp thế gian.
Ở quê hương Bồ Đào Nha của chúng tôi, việc tái tạo sự kiện trong thánh thư này bằng cách thiết lập cảnh Chúa Giáng Sinh là một truyền thống yêu thích. Vào mùa Giáng Sinh, các anh chị em sẽ thấy những khung cảnh Chúa Giáng Sinh trên khắp đất nước ở nhiều nơi khác nhau—một truyền thống cũng được đề cao trong nhiều gia đình. Việc lập cảnh Chúa Giáng Sinh thường gồm có việc nỗ lực thu thập rêu tươi, cỏ khô, đá, và các vật liệu thiên nhiên khác để tạo nên một phông nền chân thực cho cảnh này.
Truyền thống thiết lập cảnh Chúa Giáng Sinh vào mùa Giáng Sinh là một sinh hoạt trân quý trong thời thơ ấu và thời niên thiếu của chúng tôi, sau đó là với cha mẹ của chúng tôi và sau này là cùng với con cái chúng tôi. Việc dựng cảnh Chúa Giáng Sinh là một trong những sinh hoạt ưa thích của tôi vào thời gian này trong năm.
Chúng tôi giữ trong một cái hộp gỗ tất cả các bức tượng nhỏ mà chúng tôi sử dụng để dựng cảnh Chúa Giáng Sinh và những cảnh xung quanh. Thông thường, một mẫu thu nhỏ của ngôi làng chúng tôi cũng được dựng nên. Mỗi năm, mỗi lễ Giáng Sinh, một vài bức tượng nhỏ hoặc yếu tố mới đã được thêm vào bộ sưu tập. Có những bức tượng của dân làng, nhà ở, những người nông dân và động vật, những cối xay gió và nước, và các yếu tố thiên nhiên khác để mô phỏng những ngọn đồi, thung lũng, cây cối, và cánh đồng. Những mảnh gương phản chiếu được sử dụng để mô phỏng các dòng sông và suối. Đôi khi, ngay cả những cây cầu cũng được gồm vào. Và dĩ nhiên, trọng tâm chính là các bức tượng nhỏ quan trọng nhất được mô tả trong thánh thư: một đàn chiên và những “kẻ chăn chiên trú ngoài đồng, thức đêm canh giữ bầy chiên”2; vị thiên sứ đã bảo những người chăn chiên đừng sợ hãi và là đấng đã loan báo sự giáng sinh của Đấng Cứu Rỗi, mang lại “một Tin Lành … một sự vui mừng lớn cho muôn dân”;3 các bức tượng Ma Ri và Giô Sép được đặt nổi bật xung quanh máng cỏ.4 Sau đó, có ngôi sao, mà thánh thư nói đã mang đến niềm vui lớn lao cho các nhà thông thái và hướng dẫn họ trong cuộc hành trình đến cùng Chúa Giê Su.5
Tất cả mọi người trong gia đình đều có thể giúp dựng nên cảnh Chúa Giáng Sinh. Trong vài ngày hoặc thậm chí nhiều tuần, từng chút một, khung cảnh đó đã được tạo ra và ráp lại với tất cả các yếu tố vào đúng vị trí của chúng.
Trong suốt mùa lễ, chúng tôi đã chiêm ngưỡng cảnh Chúa Giáng Sinh và nhớ lại những sự kiện được mô tả theo lời kể của Ma Thi Ơ và Lu Ca mà làm cho lễ kỷ niệm này đầy ý nghĩa như vậy. Những câu chuyện được kể về đức tin của Ma Ri và Giô Sép; về cuộc hành trình của họ “từ thành Na Xa Rét, xứ Ga Li Lê, lên thành Đa Vít, [được] gọi là Bết Lê Hem”6; và về sự vất vả của họ để tìm ra một nơi trú ngụ.
Nhưng cuối cùng, ngày Giáng Sinh đã đến, và bức tượng nhỏ của Hài Nhi Giê Su được đặt trong máng cỏ, và rồi cuộc trò chuyện bắt đầu hướng về tầm quan trọng của Chúa Giê Su Ky Tô trong cuộc sống của chúng ta, về điều Ngài đã làm cho chúng ta7 và về việc Ngài là ân tứ lớn lao nhất trong tất cả các ân tứ.
Bài hát này đúc kết lại cảm xúc về tinh thần của mùa lễ này:
“Ôi Hài Nhi được Ma Ri dịu dàng chăm sóc!
Hỡi Hài Nhi đầy thanh khiết và xinh đẹp!
Được gùi trong máng cỏ khô
Vào ngày Giáng Sinh đầu tiên thiêng liêng đó!
Những hy vọng của mọi thời đại và dân tộc
Được tập trung vào gương mặt rạng rỡ của Ngài!
Hỡi Hài Nhi có vinh quang tràn ngập thế gian!
Hỡi Hài Nhi được sinh ra trong khiêm nhường!
Những người chăn chiên, được dẫn đến từ xa,
Đứng thờ phượng bên dưới ngôi sao,
Và các nhà thông thái quỳ xuống
Và dâng lên Ngài sự tôn kính!
Hỡi Hài Nhi mà các thiên sứ ca tụng!
Hỡi Hài Nhi, Vị Vua Hài Đồng của chúng ta!
Sự chữa lành cho mọi đau buồn
Đến từ trong đôi mắt trong sáng đó!
Ôi ân tứ quý báu ban cho người trần thế
Để chúng ta được trở về Thiên Thượng!”8
Chính Đấng Cứu Rỗi đã làm chứng về ân tứ của Ngài cho chúng ta: “Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi.”9
“Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”10
Thật là một ân tứ phi thường và cao quý!
“Mùa Giáng Sinh là thời gian để suy ngẫm và hành động theo các phước lành và cơ hội mà chúng ta có được nhờ sự giáng sinh, cuộc đời, Sự Chuộc Tội, và Sự Phục Sinh của Đấng Cứu Rỗi của chúng ta, Chúa Giê Su Ky Tô.”11
Tôi nghĩ đến phước lành để tìm được bình an và hy vọng, ngay cả giữa những khó khăn và thử thách12; phước lành để có được sự hướng dẫn thiêng liêng trong những lúc chiến thắng lẫn tuyệt vọng13; phước lành để có được tầm nhìn và mục đích lớn lao hơn, khi biết và tin tưởng rằng mọi thứ không chấm dứt sau cuộc sống trần thế này14; phước lành để biết ơn ngay cả khi chúng ta có ít hơn nhưng vẫn đủ đáp ứng mọi nhu cầu của chính mình; phước lành để được an ủi khi chúng ta cảm thấy cô đơn;15 và phước lành để có thể ban phát ngay cả khi chúng ta không có nhiều.
Chúng ta có được những phước lành này và nhiều phước lành khác nhờ vào Chúa Giê Su Ky Tô! Vâng, nhờ vào hài nhi Giê Su mà tôi đã háo hức chờ đợi được đặt vào máng cỏ vào ngày Giáng Sinh trong cảnh Chúa Giáng Sinh của chúng tôi! Ngài là ân tứ lớn lao nhất của chúng ta, đã ban cho chúng ta các phước lành quý báu như vậy nhờ vào cuộc sống, tấm gương, những lời giảng dạy, và sự hy sinh của Ngài.
Rồi tôi hỏi: Đổi lại, chúng ta có nên sử dụng các phước lành này để nâng đỡ gánh nặng của người khác, giúp đỡ và khuyến khích họ kết nối với tinh thần của mùa thánh này và ăn mừng tin lành đã được loan báo cho những người chăn chiên trong lễ Giáng Sinh đầu tiên không?
Đấng Ky Tô có thể khiến cho lễ Giáng Sinh của chúng ta không chỉ đầy lòng nhân từ và sự yêu mến, mà còn có cả lòng bác ái, chính là “tình thương yêu thanh khiết của Đấng Ky Tô, [và] nó bền bỉ mãi mãi.”16 “Dù những cảm xúc của chúng ta có thể đổi thay, nhưng tình yêu thương của Ngài dành cho chúng ta thì không bao giờ.”17 Tình thương yêu của Ngài tiếp tục trong suốt cả năm và trong suốt cuộc đời chúng ta.
Việc tái tập trung vào Đấng Ky Tô trong Giáng Sinh sẽ mang đến cho chúng ta nhiều tình yêu thương của Ngài hơn trong cuộc sống và nhiều khả năng hơn để thương yêu và phục vụ những người xung quanh.
Khi gìn giữ tinh thần Giáng Sinh, chúng ta gìn giữ Thánh Linh của Đấng Ky Tô. Cầu xin cho chúng ta, trong mùa lễ này, tập trung vào Chúa Giê Su Ky Tô, Ánh Sáng của Thế Gian, và cầu xin cho chúng ta có thể lan tỏa ánh sáng của mình trong mùa lễ này qua việc chia sẻ với những người khác tình yêu thương, lòng trắc ẩn, và sự phục vụ của mình.
Vì Ngài đã đến, nên cuộc sống của chúng ta có ý nghĩa. Vì Ngài đã đến, nên có hy vọng. Ngài là Đấng Cứu Rỗi của thế gian, và Ngài là ân tứ lớn lao nhất của chúng ta; tôi xin đưa ra chứng ngôn của mình về điều đó. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.